Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.



 
Trang ChínhLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập
♥️ (¯`•♥️Chào mừng bạn đến với Cassiopeia Family ♥️•´¯) ♥️

 

 Duyên or Nợ

Go down 
2 posters
Tác giảThông điệp
kim jae mi
member
kim jae mi


Tổng số bài gửi : 25
Thank : 1
Join date : 19/09/2010
Đến từ : ๑۩۞۩๑♥Gia tộc JAE KUTE - BỒ NHÍ ♥๑۩۞۩๑

Duyên or Nợ  Empty
Bài gửiTiêu đề: Duyên or Nợ    Duyên or Nợ  Empty2010-09-20, 12:19 pm

Kim Jaejoong (18t): Là con trai cả của Kim Dong Man chủ tịch tập đoàn đá quý và trang sức Mirotic. Rất thông minh, xinh đẹp, cực kỳ nghịch ngợm, thích chọc phá người khác.

Kim Junsu (18t): Là anh em sinh đôi (khác trứng) với Jạeoonglà người bướng bỉnh, nghịch ngợm chẳng kém gì ông anh nhưng rất giàu tình cảm và rất dễ thương.

Shin Changmin (17t): Làngười thừa kế tập đoàn kinh doanh thức ăn lớn nhất Đại Hàn dân quốc Balloons, cũng chính vì thế mà Changmin có một sức ăn vô cùng kinh khủng. Rất tốt bụng và cũng là em họ của Jaejoong và Junsu .

Jung Yunho (20t): Tổng giám đốc của Rising Sun, một tập đoàn lớn với thế manh là kinh doanh ôtô. Ba mẹ mất trong một vụ tai nạn máy bay nên được ông nội là Jung Ji Hoon - chủ tịch Rising Sun nuôi và rất cưng chiều.

Park Yoochun (20t): Là cậu chủ của Bolero - tập đoàn kinh doanh bất động sản nổi tiếng. Là bạn chí cốt của Yunho và cũng là người nổi tiếng với danh sách bạn gái dài vô kể.


8h sáng tại biệt thự họ Shin:


- Con 3.


- Con 9.


- Sao đánh lớn wá vậy, Con 10


- Con Q, còn ai đỡ nữa không?


- Con 2 cơ nè, Jaejoong Hyung thua rồi đó.


- Cái gì? Không thể nào, mình làm sao mà thua được cơ chứ.

-Nhưng sự thật là thế mà – Junsu và Changmin đồng thanh – Nào, Hyung mau thành con gái đi đã cam kết rồi mà.


- Hyung năn nỉ hai đứa mà chúng ta chơi lại ván khác đi chứ giả gái một tháng trờilàm sao Hyung chịu được.




Quay lại 10 phút trước…..


- Changmin, Junsu hai đứa chơi bài không?


Nghe Jaejoong nói Changmin và Junsu ngẩng mặt ra khỏi quyển truyện tranh:


- Cũng được.


- Chúng ta chơi bài có điều kiện nhé .Ai thuaphải giả gái trng suốt một tháng và phải đồng ý 1 điều kiện của người thắng, được không?


- OK.


- Không được nuốt lời đó.

Jaejoong’s pov - mình chắc chắn sẽ không thua được, mấy chiêu hôm qua Heechul Hyung bày hôm nay có đất dụng võ rùi, chuẩn bị coi tụi nó giả gái thôi.
End pov


Thế nhưng trời không chiều lòng người Junsu và Changmin chơi bài còn lợi hại hơn cả thần bài Ngôn Phi khiến cho Jaejoong thua thảm hại.


- Nào, Jaejoong Hyung còn nghĩ ngợi gì nữa thế, định nuốt lời àh, mau thực hiện nhiệm vụ đi chứ - Changmin vừa nói vừa cười (đểu) khiến Jaejoong tức điên thiếu điều cầm cái bình hoa trên bàn mà đập thẳng vào cái mặt đó.


Junsu tiếp lời Changmin:
- Minnie nói đúng, nhà họ Kim chúng ta rất trọng chữ tín, dù đây là 1 trò chơi thì hyung vẫn phải thực hiện nếu không sẽ mất mặt nhà họ Kim lắm đó.


- Mất mặt cái con khỉ. Mày mà để ý đến gia tộc, chữ tín hả, có mà hai đứa bây muốn đem tao ra làm trò đùa thì có – Jaejoong tức tối hét vào 2 bộ mặt đang cố nín cười.


- Nhưng hyung vẫn phải thực hiện, lúc nãy đã cam kết rồi. Ai chứ cỡ hyung mà giả gái chỉ có trời mới phát hiện – Changmin vừa nói vừa nhịn cười.


- Được rồi, giả gái thì giả gái Hyung mày cóc sợ. Cùng lắm là tao giả gái rồi ở trong phòng suốt một tháng là được chứ gì.


- Từ từ đã, hyung còn quên một chuyện rất quan trọng – Junsu nở một nụ cười cực kỳ evil khiến Jaejoong lạnh xương sống
– hyung phải đồng ý một điều kiện của người thắng nữa.


- Đúng vậy, nên khi tụi em đi chơi ở chỗ nào thì hyung cũng phải đi – Changmin nhìn Jaejoong với ánh mắt cực kỳ trìu mến.


- Changmin, Junsu hai đứa bất lương, sao tụi mày cứ phải dồn hyung vào đường cùng thế hả


- Xời, có cơ hội để cho bàn dân thiên hạ chiêm ngưỡng 1 mĩ nhân thế này thì tội gì phải bỏ qua Minnie nhỉ.


- Đồ dã man, đồ bất nghĩa, đồ….


- Đừng hét nữa hyung, quản gia Shin Dong đem quần áo tới cho hyung nè - Nói xong Changmin chạy lại chỗ Sindong ôm chồng váy áo thả hết trước mặt Jae – Hyung xem thử thích mặc cái nào?
______________________

Tất cả mọi người trong sky plaza dường như đều trố mắt nhìn hai người con trai vô cùng đẹp đang đỡ 1 mĩ
nhân bước xuống từ con lilmo to đùng. Ba người đứng cạnh nhau thì phải nói là đẹp như tranh khiến mọi người ngất ngây con gà tây trong khi hai anh chàng đẹp trai kia cười tươi như hoa thì cô nàng đứng cạnh họ mặt mũi nhăn nhó, tỏa ra sát khí ngút trời.

- Changmin, sao không đội tóc giả mà phải nối tóc?

- Jea hyung, đội tóc giả lỡ chẳng may bị tuột ra thì lộ bem à.

- Còn bộ váy gớm giếc này thì sao đây?

- Nó là bộ kín đáo nhất rồi đấy ạ! Chứ hyung muốn mặc mấy bộ hở lưng, chân hay ngực ra cho người ta xem chắc.

- Còn đôi giày cao chót vót này?

- Là con gái thì phải đi giày cao gót cho nó hợp thời trang chứ.

- Junsu, mày nói ai là con gái hả, có muốn tao giết mày ngay tại đây không?-Jeajoong rít qua kẻ răng.

Changmin vội chen ngang vào để đề phòng có án mạng xảy ra.

- Ấy ấy, bình tĩnh nào. Hyung nên nhớ rằng bây giờ hyung đang là con gái đấy, phải dịu dàng nết na vào.

- Dẹp đi, thùy mị nết na gì chứ, hyung mày đang khổ gần chết nè. Mà chúng ta đến đây để làm gì?

- Jea hyung, mới nãy chơi bài thua nên bị nhũn não rồi à, đến plaza không mua sắm thì để làm gì. Vừa nói vừa lấy tay áp lên trán đo nhiệt độ trong khi Changmin cười lăn lóc

Sau khi nín cười ( vì nhận được cái nhìn rất tình cảm của Jea) Changmin nói với giọng hết sức nghiêm túc-Vậy 2 người cứ mua sắm cho thoải mái đi nhé. Em lên nhà hàng trên lầu 8, khi nào mua xong thì phone cho em.

Min nói xong đi thẳng bỏ lại 2 người đang ngơ ngác.




_____________________





1h sau


Jeajong và Junsu xách nách mang cả đống hàng hóa mà họ vừa mua được. Nói thế cho oai thôi chứ toàn là Junsu xách đồ, Jeajoong chỉ cầm vài ba món hàng nho nhỏ thôi( tội nghiệp oppa quá).

- Jeajoong, hyung đang hành em phải không?

- Đâu, ai lại làm thế chứ, ai lại hành Sunie bé bỏng của hyung.

- Vậy hyung phải giải thích sao về việc hyung thấy gì là mua đấy rồi bắt em xách hết đống đồ này trong khi hyung chỉ cầm vài cái thứ cỏn con.

- Chứ mày muốn mang tiếng hành hạ phụ nữ hay sao mà bảo tao xách đồ với mày. Huống chi tao bây giờ lại đang là con gái chân yếu tay mềm.

Jeajoong’s POV
Đáng đời mày nha con, ai bảo bắt hyung mày giả gái, lát nữa tao mua thêm mấy bao gạo nữa cho mày vác đã đời.
End POV

Junsu’s POV
Chân yếu tay mềm? Lạy chúa, mình có nghe lộn không vậy, ổng giết người như ngóe mà chân yếu tay mềm ở chỗ nào hả trời.
End POV

-Hyung, mình kiếm chỗ nào ngồi nghỉ đi, đi nãy giờ em mệt quá-Junsu năn nỉ.

-Ok- Cho mày nghỉ để hồi phục sức lực lát tao hành mày tiếp.

-Hyung vừa nói… hành… hẹ… cái gì đấy?

-Àh không có gì

Junsu’s POV
Phải chuồn ra chỗ này trước khi ổng hành mình thành nước.

CM xin lỗi em nhưng vì tính mạng của mình nên hyung đành phải bỏ em lại.
End POV

Suy nghĩ một lát Junsu đứng dậy nói với Jeajoong chờ mình 1 chút để ra ngoài gọi điện thoại mà thực ra là để thực hiện nhiệm vụ cao cả là…chạy trốn.

Còn về phần Jeajoong sau khi đứng chờ một hồi thì bắt đầu chửi thầm Junsu vì cái tội để mình chờ quá lâu nên không để ý là có một bóng người đang đứng ngay sau lưng và 1 giọng nói eo éo cất lên làm da gà da vịt của cậu thi nhau nổi lên.

-Hey baby! Sao kưng mua nhiều đồ thế, có cần anh xách giùm cho không?

Bực tức quay lại Jea xém xỉu vì con người đang đứng trước mặt. Đập vào mắt cậu hiện giờ là một cái cột
đèn giao thông di động, hắn đội một cái mũ cao bồi vàng chóe trên có cắm vài cộng lông chim màu tím,

mặc một cái áo màu xanh chuối có vài bông hoa và phía dưới là một chiếc quần đỏ không gì có thể đỏ hơn( choáng toàn tập)

Xung quanh nổi lên những lời bàn tán:

- Ở đâu ra 1 tên hâm đơ thế nhỉ?

- Già rồi mà còn hám gái.

Hay:

- Nãy giờ nếu không vì cô gái xinh đẹp ấy tỏa ra tư khí thì đã có khối thằng đến bắt chuyện. Bây giờ có đươc 1 cảm tử quân hóa ra lại là thằng khùng.

Bỏ qua những tiếng xì xào hắn tiến đến gần Jeajoong mỉm cười

-Nào cục cưng, em muốn mua gì anh sẽ mua cho. Đi với anh em không sợ thiếu tiền đâu. Anh là Lee So Man, nhân viên cấp cao của tập đoàn Mirotic..bla…bla…

JJ’s POV
Quái, sao trong công ty nhà mình lại tồn tại 1 con dê lai đèn giao thông bất tài vậy nhỉ? Lát về phải nói oppa đuổi hắn ngay mới được
End POV

Dừng lại sau một hồi bô lô ba la về bản thân, Lee So Man cầm tay Jea hỏi

-Em có muốn làm bạn gái anh không?

Đáp trả lại hắn là một nụ cười khiến hắn và những người ở gần đấy ngây ngất. Rồi rất nhẹ nhàng Jea cúi xuống gỡ đôi giày cao khoảng…chục phân lên và…

BỐP, BỐP ,BỐP-Lão già kia, ông gọi ai là em, là baby, là cục cưng hả-BỐP, BỐP BỐP
- BỐP, BỐP, BỐP…..

Ớ đâu đó vang lên tiếng nhạc “Có người lính, mùa thu ấy, ra đi từ đó không về…”

-Này cô bé, nếu còn đánh nữa thì lão ta sẽ chết thật đấy. Chắc em không muốn làm một kẻ giết người phải không?

Khi tiếng nói này cất lên là lúc một cánh tay mạnh mẽ giữ tay cậu lại, nhờ thế mà cái con người thê thảm kia mới có cơ hội trốn thoát.

Jea hơi sững người khi nhìn thấy chàng trai ở trước mặt

JJ’s POV
Ai mà manly vậy? Mình mà có được vẻ manly ấy thì…
------------

_Xinh đẹp như em thì đừng nên đứng một mình dễ bị tán lắm_tiếng nói ấm áp ấy vang lên kéo Jeajoong trở về với thực tại

_Anh nói ai xinh đẹp chứ hả, đồ mắt lòi.

Nói rồi Jeajoong đá một phát vào chân người này rồi quay lại với đống đồ rút di động ra gọi cho Changmin bỏ mặc cái con người đang ôm chân nhăn nhó phía sau.




Chap 2

Tại nhà họ Kim lúc này đang có 2 con người ngồi đấm bóp và xoa đầu cho nhau.

- Hyung thật quá đáng. Sao Hyung lại có thể bỏ mặc em ở lại cùng với một con quái vật như vậy chứ_ Chang Min bù lu bù loa.

- Suỵt, nói nhỏ thôi, bộ em muốn con quái vật kia nghe thấy rồi chặt mình ra làm 7 khúc nấu canh hả. Junsu vội lao tới bịt chặt miệng Changmin trước khi nó dại dột phun ra những câu ngu xuẩn nào đấy vơi âm lượng khủng khiếp

– Hyung đã xin lỗi em rồi mà, ăn hết 5 hủ sữa chua của người ta rồi thì còn trách móc gì nữa hả?

- Phải thêm 5 hủ nữa em mới tha lỗi cho Hyung (ui, ông này ham ăn thiệt)

- Lúc đó hyung phải bỏ trốn chứ không thì ổng bóc lột sức lao động của hyung đến chết mất.

Changmin nói với giọng giận dỗi – Hyung thì sướng rồi, lúc hyung bỏ đi ổng gọi em xuống rồi đi mua thêm một bao gạo bắt em vác cái bao đó rồi xách cái đống đồ hyung bỏ lại, nặng gần chết. Đã vậy ổng lại còn đi bên cạnh miệng cứ hô hào “cố lên minnie iu” nữa chứ, nhìn mặt ổng lúc đó đểu ác hết chỗ nói, ai mà cố được.

- Hơ hơ… Áttt … xiiiì…! Ai nhắc mình vậy nhỉ? Jaejoong khịt mũi một cái rồi quay lại với công việc kiểm tra xem có vác về đủ đống hàng hóa cậu mua không. Căn phòng bày la liệt, nào là xoong, chảo, gạo, cá, thú bông, đồ chơi trẻ em… thậm chí còn có cả thuốc nước tiêu chảy, thuốc tránh thai nữa.(Mấy cái này mua ở đâu vậy trời???)



___________________________





Cùng lúc đó tại 1 căn biệt thự sang trọng trên đường Purple Line, có 1 người đang xoa bóp và bôi dầu lên cái chân bị bầm tím và 1 người đang … chăm chú nhìn:

- Yunho, cậu làm gì mà để bị như thế vậy? Đừng có nói với tớ là cậu tán gái bất thành lại còn bị người ta đánh à nha.

_Cậu nói cái quái gì thế hả Yoonchun – Yunho bực tức – Tờ đường đường là Jung công tử hào hoa, phong nhã (nổ wá) mà phải đi tán gái rồi còn bị người ta đánh àh.

Yoochun hỏi ngạc nhiên - Thế cậu làm gì mà ra nông nỗi này? Cậu đi gây sự với ai à?

Yunho tay vẫn đang bóp chân ngẩng mặt lên nhăn nhó – Gây sự cái đầu cậu. Tờ không gây sự với ai cả, cũng chẳng tán tỉnh ai, tớ chỉ người thôi mà bị thế đó.

- Wow. Là anh hùng cứu mĩ nhân hả? Một mình cậu tả xung hữu đột phá vòng vây của bọn lưu mah cứu một cô gái à. Chậc, nhưng thằng nào làm cậu bị thương được cũng giỏi thật. Mà cô ta có xinh không vậy? Sau đó cô ta có chăm sóc cho cậu không?....

- Stop! Cậu bị điện giật hay sao mà hỏi như bắn súng liên thanh vậy hả? Thứ nhất, cô ta đúng là rất xinh đẹp. Thứ hai, cô ta không hỏi han gì về vết thương của tớ bởi vì cô ta là người gây ra nó. Thứ ba, người tớ cứu không phải là cô ta mà là một tên ngu ngốc nào đó đến gần cô ta.

Yoochun mắt chữ A miệng chữ O - Vậy là sao?

- Tớ đứng gần đáy nên thấy hết. Có một lão già hâm đơ nào đấy đến tán tỉnh cô ta và rồi cô ta cầm cái giày cao gót của mình lên và đập cho hắn một trận. Nếu lúc đó tớ mà không ra tay ngăn cản kịp chắc lão đã đi chầu ông bà rồi.

Yoochun trưng ra một bộ mặt hết sức đểu – Ô hô hô. Cứ tưởng vết thương này có trong một trận đánh hào hùng nào hóa ra lại bị con gái đánh. Mà sao cô ta không đổ trước vẻ đẹp trai, manly của cậu nhỉ?

Quăng chai dầu lên giường, Yunho quay lại với vẻ mặt bực tức – Cái đó mới là điều đáng nói. Trước giờ 10 cô gặp tớ đổ cả 10 thế mà giờ lại có 1 con nhỏ chẳng những không đổ mà còn đạp tớ rồi còn bảo tớ là mắt lòi. Thế là thế nào? ….

-Yunieeeeee !!!!! – Một tiếng gọi vang lên làm cho Yoochun và Yunho giật mình suýt ngã lăn xuống sàn.

Yoochun quay khuôn mặt thảm não lại nhìn Yunho – Cái tiếng gọi này tớ đã nghe bao lần rồi mà vẫn thấy sợ. Tiếng gì mà nghe giống như người chết đội mồ sống dậy.

Cánh cửa phòng bật mở, một người mặt đồ vét sang trọng lao về phía Yoochun và Yunho.

- Yunnie. Cháu phải cứu ông, Cháu phải cứu ông chứ không lần này ông chết mất Yunnie ơi.

Yunho hơi mất bình tĩnh khi thấy ông mình huơ tay loạn xạ, khóc lóc như mưa.

- Bình tĩnh đã ông ơi, Công ty nhà mình làm sao àh? Ông đừng lo. cháu sẽ cố tìm cách giải quyết vấn đề.

Yoochun cũng chen vào – Yunho nói đúng đó ông, cái gì cũng có cách giải quyết. Cháu cũng sẽ giúp ông nữa.

Ngay lập tức Yoochun và Yunho nhận được hai cái tát vào đầu – Hai cái đứa này, ta bảo công ty làm sao bao giờ mà bù lu bù loa thế hả.

- Vậy chứ ông bảo giúp ông cái gì – Đồng thanh.

Nghe xong câu đó vị chủ tịch già lại… khóc tiếp – Sáng nay ông mới đi coi bói, bà thầy bói nói ông tháng này gặp hạng nặng bảo ngày mai phải đem lễ lên chùa cúng giải hạn. Khổ nỗi ngày mai ông phải sang Pháp đón bà cháu về sao mà đi được.

Yoochun – Yunho :*Ngất xỉu sùi bọt mép*

Chờ cả hai tỉnh lại , tiến tới cầm tay Yunho lắc lắc – Ngày mai cháu đi giải hạn hộ ông nhé cháu yêu!

-* Ngất tiếp -*



Trở lại nhà họ Kim, Changmin và Junsu lúc này đang ngồi thì thầm bàn tàn còn Jaejoong vẫn đang tích cực……. kiểm tra hàng hóa.

Junsu – Ngày mai mình dẫn Jaejoong hyung đi đâu đây?

- Đi chỗ nào cũng được, miễn chỗ đó không có bày bán gì là được – Changmin rùng mình khi nhớ lạ cảnh vác đồ sáng nay.

- Thế mình đi hát karaoke được không? Junsu gợi ý.

Chang min bác bỏ ngay lập tức – Đến đó để ổng hét bể nhà người ta àh. Hay mình đi công viên, ở đó có nhiều người để người ta chiêm ngưỡng ổng luôn thể.

- Không, đi đâu thì đi chứ vào công viên. Lỡ Jaejoong đòi vào nhà ma thì chết hyung àh – Junsu nhăn nhó.

Changmin đứng dậy vừa đi vừa lẩm bẩm – Đi chỗ nào phải có nhiều người, không có nhà ma cũng không có buôn bán. Có chỗ quái nào như vậy ta.

A, có rồi – Junsu đang ngồi bỗng reo lên – Có 1 chỗ như vậy. Đi chùa thì thích hợp nhất.

-Đi chùa? Này, hyung có bị làm sao không thế? Đang yên đang lành tự nhiên vào chùa làm gì?

Junsu quay sang chỗ Changmin cười nhăn nhở - Sao ngốc quá vậy, ở đó hôi tụ đủ các yếu tố mình cần vả lại dẫn ổng vào chùa để xem thử sức đề kháng của mấy ông sư trong đó đối với Jaejoong nhà mình xem sao.

Changmin vỗ lên vai Junsu một cái – Hyung đúng là giỏi thiệt




Sáng hôm sau, trên chiếc giường cỡ kingsize có một người đang say sưa giấc nồng và hai kẻ đứng cạnh cái giường tay cầm chảo, tay cầm chày.

Coong, coong, coong – Jaejoonghyung, trời sáng rồi, dậy đi.

Giật mình thức giấc vì tiếng động điếc tai, Jaejoong mới mở mắt ra đã thấy chình ình trước mắt là hai bộ mặt vô cùng nham nhở
- AAAHHHH. Tránh xa tao ra ngay 2 thằng khỉ kia. Mới sáng đừng có khoe cái mặt hãm tài đó ra.

- Hãm tài gì chứ.Hyung mau đậy đi rồi sáng nay còn đi chơi nữa.


JaeJoong’sPOV
Sau ngày hôm qua, tụi nó chưa chừa sao còn đòi đi nữa. Đã vậy lát nữa tao mua gấp 2 lần hôm qua cho hai đứa mày vác cùng nhau chốn có bạn.
End POV.


Jaejoong mỉm cười, vui vẻ bật ra khỏi giường – OK, lát nữa đến Plaza nào mua sắm?

- Oh, no, no! Changmin cũng mỉm cười nhìn Jaejoong – Lát nữa chúng ta sẽ không đến Plaza nào cả mà sẽ đi chùa.

- What? – Jaejoong nhìn Junsu và Changmin trân trối - Sao lại đi chùa? Bộ hết chỗ đi rồi àh?

Ngôi chùa ChinChin tọa lạc trên đỉnh của ngọn núi ChanChan,
Đây là một nơi phong cảnh hữu tình với dòng suối SanSan chảy uốn quanh ngôi chùa.
Nơi đây có một loài cây hoa màu hồng nhạt nở quanh năm. Mỗi khi có gió, những cánh hoa lại bị gió thổi bay lên rồi rơi xuống giống hệt như khung dảnh tuyết rơi. Thế nên người ta còn gọi chùa này là chùa tuyết, Ngoài ra còn có ….

(Jaejoong, Junsu, Changmin, Yunho, Yoochun: Giới thiệu lung tung gì đó bà? Quay lại chỗ các nhân vật chính đi ___ Au : thì từ từ để tui giới thiệu hết đã chớ, tui la tg hay mấy người la tg _ Bụp5* tiếng chọi dép * _ Au : Bất tỉnh. 1s sau Au từ từ tỉnh lại – Mí người thật wá đáng tui sẽ páo chù).


Trong số các nhân vật chính của chúng ta, có 3 người đang mồ hôi mồ kê nhễ nhại, mặt mũi đỏ gay vì trời nóng.

- Hộc … hộc … hộc …….

- Ực … ực … ực …… * tiếng tu nước *

- Sao chúng ta lại phải cuốc bộ từng nấc thang để lao lên cái ngôi chùa quái quỉ này? * hùng hùng hổ hổ *

- Vậy chứ ai là người không chịu ngồi cáp treo đòi lao lên đây để tỏ thành ý sẵn tiện ngắm cảnh hả? Là em với Changmin chắc? *cũng hùng hổ không kém*

*Quay sang chỗ khác ngắm cảnh*

Jaejoong’sPOV
Có ai ngờ lại mệt thế này đâu? Định hành tụi nó ai ngờ mình cũng mệt chẳng kém. Đúng là ngu thì khổ.
End POV.


love, tình cảm, một nửa, bạn bè, hẹn hò, hot, mới, tâm sự, yêu thương, cửa sổ tình y

2h sau:

Cuối cùng cũng đến nơi. Chùa chiền kiểu gì mà xây tuốt trên núi thế này ai mà đi nổi chứ - Changmin vừa nói vừa làm một động tác dãn người - Mà Jaejoong hyung đâu rồi Junsu hyung.

Junsu chỉ tay về phía Jaejoong lúc này đang là một bức tượng đá – Leo được lên đây là ổng thành như thế, chẳng biết có phải mệt wá mà hóa đá không nữa.

Thực ra không phải là wá mệt đến mức không hoạt động nỗi mà do phong cảnh nơi này quá đẹp khiến Jaejoong không khỏi phải sững sờ. Lúc này tâm hồn và trí tưởng tượng của Jaejoong đang bay bổng ở tận phương trời nào rồi.



Ngồi trong cáp treo Yoochun sốt ruột cứ một lúc lại quay sang hỏi Yunho

- Còn bao lâu nữa mới tới nơi?

Yunho trả lời với một vẻ mặt cũng sốt ruột cũng không kém – Hình như còn 10’ nữa mới tới nơi.Chùa chiền kiểu gì mà xây tuốt trên núi thế này không biết (câu này thấy quen quen ^ ^ )

Yoochun hưởng ứng ngay – Xây trên cao thế này thì có ma mới đi (ui oppa, nhìn kĩ lại đi, dòng người lũ lượt kéo về thế này mà oppa bảo có ma mới đi là sao).


10’ sau:

- Cuối cùng cũng lên tới nơi, đi gì mà lâu thấy ớn. Thề với trời đất sau này không bao giờ tớ lên đây 1 lần nữa – Yoochun hùng hồn tuyên bố.

- Này, cậu còn đứng đấy lảm nhảm cái gì thế đi cúng nhanh rồi còn về, tớ chán nơi này quá rồi – Nói xong Yunho bỏ đi một mạch khiến Yoochun đuổi theo muốn hụt hơi.

Trở lại với bọn Jaejoong, sau khi mua một cành anh đào thì bây giờ đang đứng trước quầy xin xăm. Changmin và Junsu bốc được xăm đại cát, còn riêng Jaejoong bốc được xăm đại hung.

Jaejoong tức tối liếc Changmin va Junsu – Bọn mày là cái đồ chết tiệt, đang yên đang lành tự nhiên bắt tao đi chùa, rồi còn đi xin xăm báo hại tao bốc phải xăm đại hung.

Junsu nhìn một lượt quẻ xăm của Jaejoong và dừng lại ở dòng cuối – Jaejoong hyung, vẫn còn cách để hóa giải mà. Trong này có nói nè, chỉ cần cầm một cành anh đào xoay ba vòng là có thể hóa giải vận xui.

Ngẫm nghĩ một lúc Jaejoong nói – Nhưng làm gì có chuyện hóa giải vận xui dễ dàng thế.

- Thì cũng phải thử. Chứ chẳng lẽ hyung định để chết rồi mới xoay giải hạn hả.

Nghe Changmin hăm dọa Jaejoong cũng có hơi chột dạ - Có nhất thiết là phải xoay không, từ nãy đén giờ đã có nhiều người nhìn rồi, bây giờ mà còn xoay nữa thì…

Thật vậy. Từ lúc Jaejoong cùng với Changmin và Junsu bước vào chùa, đã có biết bao ánh mắt hướng đến họ. Chuyện! Một cô gái và hai chàng trai đẹp ngời ngời thế kia mà không nhìn thì phí cả cuộc đời. Nam, phu, lão, ấu, từ khách du lịch đến người đi dâng hương giải hạn có đủ. Chưa kể còn có cả những ông sư trong chùa lúc nào cũng hướng mắt về phía Jaejoong.


Ở xa xa có 2 người đang đi nhanh hết mức có thể để tránh những ánh nhìn và để đi cúng nhanh rồi còn về. Nhưng thực tế là chỉ có một người đi nhanh còn người kia thì đang ráng sức lết theo.

- Yunho àh. Chờ tớ với.






- Jae hyung quay nhanh rồi còn đi ăn nữa , em đói lắm rồi - Changmin năn nỉ.

- Chết tiệt. Đành phải quay vậy

Nói rồi Jaejoong cầm cành anh đào lên và xoay mạnh người lại mà không để ý là có người đang ở ngay sau mình, còn người đó đang bước vội nên cũng không tránh kịp và một hậu quả tất yếu đã xảy ra. Cành anh đào Jaejoong cầm trên tay hiện đang yên vị trên mặt người đó.

Sau 1s im lặng bỗng có một tiếng hét cất lên.

- Ui da! Mặt của tôi. Còn đâu gương mặt ngọc ngà của tôi – Yunho vừa ôm mặt vừa la hét.

Đám người còn lại hốt hoảng khi thấy Yunho la hét.

Yoochun – Này, cậu có sao không? Đau lắm hả?

Jaejoong – Anh gì ơi, tôi xin lỗi, tôi thực sự không cố ý.

Junsu và Changmin – Trong cao lớn thế kia mà yếu như sên, mới đụng chút mà la hét om xòm như heo sắp bị chọc tiết.

Nghe xong câu đó Yunho nổi sùng ngước mặt lên toan cãi lại nhưng đập vào mắt anh là một khuôn mặt chết cũng không thể quên và dường như chủ nhân của gương mặt kia cũng sững sờ khi nhìn thấy Yunho.

Lại 1s im lặng và sau đó là hai giọng đó với tông cực cao cất lên.

- Là anh / Cô.

Kí ức của ngày hôm qua ùa về khiến hai người bốc lên sát khí dữ dội.

Yoochun, Junsu, Changmin thấy tình thế như vậy thì không ai bảo ai cũng tìm kế thoát thân.

Junsu_ Hai người đó có quen biết nhau àh, sao khi gặp nhau sát khí lại dữ dội thế kia.

Yoochun vừa lấm lét vừa nhìn hai con đại ác thú_ Tôi không biết. Chúng ta phải rời khỏi nơi này trước khi, trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết lây.

- Nhưng đi đâu bây giờ - Junsu tỏ vẻ đăm chiêu.

-Changmin hí hửng đáp ngay – Vậy đến quán ăn chay đi, em đói lắm rồi.

Sau khi bàn bạc xong xuôi 3 người rồng rắn kéo đi bỏ lại hai người đang chìm đắm trong cái không khí đáng sợ kia mà chẳng hay biết gì.

- Tại sao anh lại ở đây ? – Nhíu đôi mày thanh tú Jaejoong trừng mắt hỏi Yunho.

-Tôi ở đây làm gì kệ tôi, bộ đây là chùa của cô chắc? Yunho đáp lại với một vẻ mặt cũng cực kì nhăn nhó.

Có vẻ như Jaejoong cũng không chịu thua – Anh làm ơn đừng có ám tui nữa được không, mỗi lần gặp anh tui xui gần chết.

- Nè cô đừng có quá đáng nha, câu đó phải để tôi nói mới đúng. Mỗi lần gặp cô là tui có thêm thương tích, lúc thì bị đá, lúc thì bị hoa đập vào mặt , sau này mà có gặp lại chắc tui bị xe đụng chết quá.Mà cô làm ơn hiền lành một chút có được không? Con gái gì mà dữ như cọp, sau này ế là cái chắc.Tui thấy thương cho thằng chồng cô sau này quá – Nói rồi Yunho làm ra vẻ như đang thương tiếc một ai đó ( Người đó sau này là oppa chứ ai).


Sau một hồi cãi vã dường như Jaejoong đã quên mất mình đang là con gái nên nổi khùng – Anh vừa phải thôi nhen, sao lúc nào gặp tui cũng bảo tôi là con gái hết vậy. Bộ mắt anh bị lòi hay não có vấn đề hả?

Yunho ngạc nhiên khi thấy con nhỏ trước mặt mình không chịu thừa nhận là con gái. Ngao ngán Yunho chỉ vào người Jaejoong nói:

Chứ cô coi thử cô đang mặc cái thứ gì mà bảo tôi không gọi cô là con gái.

Giật mình nhìn lại Jaejoong mới nhớ ra mình đang phải giả gái. Lúc này cậu mặc một cái váy cổ hơi trễ xuống để lộ một bên vai với làn da trắng mịn đầy gợi cảm.

- Tui mặc gì kệ tôi, anh quan tâm làm gì. Kiếp trước tui có duyên hay có nợ gì với anh mà sao ám tui hoài vậy.

4 con mắt nhìn nhau

1s

2s

3s

Thở dài.

- Aish. Giữa chúng ta thì làm gì có duyên. Chắc là nợ chồng chất từ kiếp trước nên bây giờ gặp nhau để trả quá.

End chap 2

Trích dẫn :
bolg ss AU



Về Đầu Trang Go down
vampire9x
Super Moderation
vampire9x


Medal : Duyên or Nợ  27170110Duyên or Nợ  Dm0_7010Duyên or Nợ  Pf0_7010
Tổng số bài gửi : 300
Thank : 13
Join date : 13/09/2010
Age : 31
Đến từ : ๑۩۞۩๑♥Gia tộc CASSIER- bà 3 JAE ♥๑۩۞۩๑

Duyên or Nợ  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Duyên or Nợ    Duyên or Nợ  Empty2010-10-03, 2:00 pm

Em bổ sung tag nha~
Về Đầu Trang Go down
http://cassvn.fare-forum.net
 
Duyên or Nợ
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
 :: fanfic-
Chuyển đến