(¯`• Chào mừng bạn đến với Cassiopeia Family •´¯) |
| | [Long funfic] Hello my pig | |
| | Tác giả | Thông điệp |
---|
Hoahoa [hoàng hậu] Moderator
Medal : Tổng số bài gửi : 175 Thank : 18 Join date : 20/09/2010 Age : 32 Đến từ : ๑۩۞۩๑♥Gia tộc JAE KUTE - BÀ NĂM JAE♥๑۩۞۩๑
| Tiêu đề: [Long funfic] Hello my pig 2010-09-27, 1:25 pm | |
| Thấy ss Van ham hố xin ss Rồng re-post lại 2 fic: Chiến thần vs Hello my pig, nhưng mà ss Van không đủ "trình độ" để post 2 cái liền lúc vì thế mềnh đã quyết định "ra tay giúp đỡ" người gặp khó khăn *ss Van* mềnh sẽ thay mặt ss Van re-post lại fic này. Đã được sự cho phép re-post fic của ss Rồng: - Trích dẫn :
- (¯`•Vannie•´¯) 12:00 25-09-2010
E chào ss E là admin của cassvn.fare-forum.net E muốn xin phép ss cho e được re-post 2 fic Chiến thần (1-2) và Hello my pig sang rum của e có được không ạ ^^ E rất thích những fic của ss nhưng từ trước đến nay toàn làm silent reader thui ^^ E sẽ rất vinh dự nếu rum của e được đăng những tác phẩm của ss ^^
yunyunjaejae 15:48 26-09-2010 được thôi em, khi nào pots nhớ đưa link cho ss nha
HELLO MY PIG! Author:yyjj Disclaimer: They are not belong to me (hurt! Hurt!) Genres: SA Paring: YunJae, yunchul( yunho + heechul), wonjae Rating:13+ Sumary: A! Hello heo con của anh! Giới thiệu nhân vật: Jung yunho (22t): Tốt nghiệp đại học havart loại ưu nhưng không thích đi làm, chỉ thích đi chơi. Vì là con một của một gia đình mà bố là tỷ phú châu á, mẹ là bộ trưởng bộ ngoại giao, hai bên nội ngoại đều có gia thế và được cưng chiều từ nhỏ nên yunho trở nên kiêu ngạo và xem thường mọi người, là một playboy chính gốc, luôn lạc quan vui vẻ trong mọi tình huống Kim jaejoong (21t): Thực tập sinh của viện nghiên cứu thực vật, hơi ngố và rất thích ăn bánh kem và bắp xào, do đó thân người cậu hơi tròn, luôn luôn nói hay làm trước khi suy nghĩ nên đôi khi gây ra một số rắc rối “nho nhỏ” >.< Choi siwon (22t): Nhân viên của viện nghiên cứu thực vật và cũng là bạn trai của jaejoong, là một người ăn nói điềm đạm và tốt bụng nên rất được lòng người khác Kim heechul (22t): Bạn thân của yunho và là đối tượng kết hôn của anh, thầm yêu anh từ nhỏ nhưng không dám nói, luôn đi theo yunho và ủng hộ anh Song hyekyo (21t): Người chị song sinh của jaejoong và là một luật sư có tiềm năng, nhưng tính tình lại trái ngược hoàn toàn với cậu em, luôn ganh tỵ với jaejoong vì mọi thứ tốt nhất đều có vẻ chỉ dành cho cậu, đã từng tỏ tình với siwon nhưng bị anh từ chối CHAP 1“I knew I loved you before I met you, I think I dreamed you into life. I knew I loved you before I met you, I have been waiting all my life” _ Aloooooooo!!!!!!!!!!!!- cậu bé với mái tóc đen được cắt ngắn một cách gọn gàng và đôi môi mọng đỏ đang mắt nhắm mắt mở nghe điện thoại _Joonggie ah! Em biết hôm nay là ngày gì không mà còn ngủ hả?- giọng bên kia đầu dây có vẻ sốt sắn- mọi người đã tụ tập đông đủ, chỉ thiếu mỗi mình em thôi đó _Wonnie hả? Có..chuyện gì ( ngáp) mà anh gọi em sớm vậy? hôm nay là chủ nhật mà? _CÁI GÌ? ANH BA AH! HÔM NAY LÀ THỨ HAI VÀ CŨNG LÀ NGÀY ĐẦU TIÊN ANH ĐI THỰC TẬP Ở VIỆN NGHIÊN CỨU THỰC VẬT ĐẤY Ạ, VÀ TÔI XIN THÔNG BÁO LÀ BUỔI RA MẮT SẮP BẮT ĐẦU RỒI- siwon cao giọng _CÁI GÌ? BỮA NAY THỨ HAI?- jaejoong tung chăn ngồi bật dậy với đôi mắt mở to- trời ơi! Sao không gọi em sớm hơn? Em dặn anh rồi mà, làm sao mà kịp đây? Hu hu hu Jaejoong vừa chồm lấy cái mắt kiếng to đùng của mình rồi chạy bán mạng vào nhà vệ sinh, chưa đầy hai giây, cậu đã bước ra với áp pull đen phọt dài và quần kaki bó ống (ah, lúc nãy giới thiệu còn thiếu, jaejoong của chúng ta không hề có con mắt thẩm mỹ, hay nói đúng hơn là jaejoong mù về thẩm mỹ) Cậu đẩy gọng kính lên cao rồi xách balo chạy xuống nhà _Dậy rồi ah? ngồi vào bàn ăn đi, hôm nay mẹ làm cơm chiên với thịt ram mà con thích nè Jaejoong ngừng chân tại cầu thang, nửa muốn đi, nửa lại muốn ngồi xuống ăn Jaejoong’s POV _Không được, hôm nay là ngày đầu tiên vào viện nghiên cứu, mình không được đến trễ nhưng mẹ làm món này trông ngon quá, không ăn thì thiệt thòi lắm cơ, bố sẽ ăn hết mất, làm sao đây? Trời ơi, não ơi, mọi bữa mày thông minh lắm mà sao hôm nay dốt thế >.<? End jaejoong’s POV Jaejoong cứ đứng đó nhìn những hạt cơm vàng óng và miếng thịt heo nghi ngút khói thì không kiềm nổi nước bọt, vì thế mà nó cứ tuôn ra ào ạt, cuối cùng cậu đi đến kết luận được cho là sang suốt nhất là…vào bàn ăn sáng ………. _Cái gì vậy trời, đã gọi cho jaejoong trước nửa tiếng rồi mà vẫn chưa tới- siwon sốt ruột ngóng ra cửa, chỉ còn không đầy mười phút nữa là vào họp rồi _WONNIE!- jaejoong vừa chạy vào vừa la lớn tên anh- em..phù phù…em xin lỗi, em bận…ăn sáng nên tới trễ Siwon như biết trước sự việc nên chỉ lắc đầu rồi dẫn cậu vào phòng họp Phòng họp gồm có 20 sinh viên thực tập và 12 người hướng dẫn, họ giới thiệu sơ lược về công ty và một số quy định ở đấy, nhưng những điều đó chả thấm tháp gì với giấc ngủ của jaejoong, nếu không có siwon che lại, chắc chắn cậu đã bị chửi một trận ta tua rồi, nhưng… _Nào, tôi đã nói xong, đến lược các bạn tự giới thiệu về mình Vị tổ trưởng đẩy gọng kính lên cao và nhìn bao quát khắp phòng _Em trai đang gụt mặt kia, đứng lên giới thiệu về mình cho tôi và các bạn nghe nào- ông chỉ ngay jaejoong _Jaejoong ah! dậy đi! Tổ trưởng gọi em kìa- siwon huých nhẹ vào vai cậu _Uhm!- cậu tỏ vẻ không đồng tình Cả phòng bắt đầu im lặng nhìn cậu _Jaejoong ah! mọi người đang nhìn em kìa, dậy mau!- siwon cười trừ với mọi người rồi quay về với công cuộc đánh thức người yêu “bé nhỏ” của mình Vị tổ trưởng giở sổ ra xem, ông hơi nhíu mày với những gì được ghi trong hồ sơ _Kim Jaejoong!- ông gọi lớn- KIM JAEJOONG!!!!!!!!!!!!!!!!!!!11 _DẠ?- jaejoong giật mình đứng lên trong khi cả phòng cười ầm lên _Nãy giờ tôi nói cậu có nghe gì không?- ông gằn từng tiếng nhìn cậu _Ơ….?- jaejoong gãi đầu _Ok Ok Ok! Bây giờ thì giới thiệu bản thân đi- ông lắc đầu chịu thua _Ơ! Dạ, chào mọi người, tớ tên là kim jaejoong, 23t, sinh ngày 26/1/1986, nhóm máu O, thích….blô…bla…. Bài diễn thuyết “ngắn gọn” về tiểu sử cá nhân của cậu kết thúc sao 1h đồng hồ khiến cho mọi người ở đó gần như ngủ cả, siwon chỉ có thể lắc đầu ngao ngán ………….. Trong khi đó, biệt thự jung _KHÔNG! CON KHÔNG ĐI!- người thanh niên với mái tóc màu hung đỏ bắt tay trước ngực giận dữ nói _Cháu cưng ah! một lần thôi mà! Chỉ cần con chịu đi thì cái gì ông cũng chìu hết á!- ông lão lắc lắc cánh tay của cháu mình với cặp mắt long lanh lung linh _Không! ông mà không chìu con thì con mét ông bà ngoại và cả bà nội nữa, đến lúc đó ông làm sao sống? với lại người ta đã là hoa có chủ rồi mà, ngượng lắm, không đi đâu- hắn ngồi phịch xuống salon _Ứ chịu đâu, cháu cưng ah! dù sao thì chỉ có mình con là biết chuyện của ông thôi mà, người ta là mối tình đầu của ông đó, một lần thôi mà, ông cũng không muốn nhờ con đâu nhưng hôm nay bà nội con về, ông không thể vắng nhà được, bà ấy sẽ giết ông mất _Ráng chịu, ai bảo ông còn nhớ nhung người ta làm gi- hắn làm mặt lạnh Sau một hồi năn nỉ ỉ ôi nhưng không thành công, ông lão liền đổi sang chiến thuật mới _Con nhất quyết không chịu giúp nội phải không?- ông đứng phắt dậy _Không!- hắn kiên quyết _Được rồi, vậy thì ông sẽ gọi điện lên công ty báo cho ba con biết là con đã phá sập vũ trường XYZ, làm cho chú con lỗ biết bao nhiêu tiền, đến lúc đó, xem con còn được đi chơi nữa hay không, hứ!- ông nhìn sang chổ khác Hơi chột dạ, yunho liếc mắt nhìn _Ông nỡ làm vậy với đứa cháu đích tôn của ông sao?- hắn nhướng mày _Ai đó bất nhân thì ta đành bất nghĩa thế thôi- ông lơ đãng Đuối lý, hắn đành miễn cưỡng ôm món quà và bó bong của ông đi ra ngoài vì hắn biết ông biết hắn sợ gì, hắn sợ nhất là bố hắn mà Trên chiếc Spyker C8 Double 12 S yêu quý của mình, hắn nhìn sang bó hoa mà thở dài _Ai đời lại tặng người yêu cũ hoa làm bằng khăn giấy hở trời?- hắn lắc đầu End chap 1 Chiếc xe Spyker C8 Double 12 S đây ( nó đứng hàng thứ bảy trong tổng số 10 chiếc xe mắc nhất thế giới đấy) Chap 2Hắn thong dong bước vào nơi có tên là VIỆN NGHIÊN CỨU THỰC VẬT HANSENG. Vừa đi hắn vừa mỉm cười ngạo nghễ, hắn biết rõ sức hút của mình vì thế, hắn không ngần ngại mà ban tặng cho các thiếu nữ( có cả thiếu nam luôn) một vài nụ cười và cach nháy mắt điệu nghệ Yunho’s POV _thể nào hôm nay cũng có vài con chiên ngoan đại về với chúa, ha ha ha, sao mình phục mình thế nhỉ, chúa ơi! Đúng là…đẹp cũng là một cái tội, mà con có tới ba cái tội, vừa đẹp vừa giàu vừa học giỏi nữa chứ, ha ha ha End yunho’s POV “Cốc cốc cốc” _Vào đi! _BÀ NỘI HAI!!!!!!!!!!!- hắn vừa la to vừa chạy vào ôm chầm người phụ nữ đa luống tuổi _Yunnie?- bà có vẻ ngạc nhiên _Con nè, bà nội hai quên con rồi sao?- hắn mỉm cười _Trời! yunnie của bà lớn đến thế rồi sao? Trông đẹp trai ra phếch ấy nhỉ, chẳng bù với ông nội con, xấu hoắc không ai thèm ngó tới _Vậy sao, vậy mà có người ngày nhớ đêm mong đấy chứ, ha ha ha- hắn giễu khiến bà đỏ hết cả mặt _Cái thằng này, nói năng như thế đó hả _Con xin lỗi bà mà, ông nội tặng bà này- hắn đưa ra giỏ hoa được kết bằng khăn giấy và một tấm thiệp khiến bà rất ngạc nhiên Mở tấm thiệp. bà không còn tin vào mắt mình “em yêu! Chúc em hôm nay sinh nhật vui vẻ. Tối nay chúng ta ra ngoài ăn nha, anh biết có một tiệm bán bánh tổ ngon lắm, mới mở luôn, he he he” _Hắn không sợ bà xã yêu quý của hắn ghen sao?- bà vứt tấm thiệp lên bàn nhưng nhìn mặt thì có vẻ vui lắm _Trời ơi, bà nội hai ah, bà nội con chỉ là hơi ghen một tý thôi mà, dù gì thì hai người cũng là vợ chồng xưa, nể tình chút đi- hắn cười với bà ( Lưu ý: Ông nội của yunho có hai vợ, bà lớn là bà nội của yunho, bà nhỏ là bà nội hai bây giờ và cũng là người yêu đầu tiên của ông nội yunho đó, tuy nhiên hai người đã ly thân được 3 năm rồi) _Được rồi được rồi, bây giờ bà còn phải làm việc, con muốn đi đâu chơi thì đi, mà nhớ đừng phá mấy chậu hoa của ta đó, nó mắc lắm đó _Con biết rồi mà, bà làm việc vui vẻ nhá! Cánh cửa vừa đóng sầm lại, bà vội độc lại lá thư và mỉm cười Bà nội hai của yunho’s POV _Tối nay nên mặt gì đây ta, body mình còn good lắm, tuy hơi nhiều mỡ bụng thôi, còn đẹp chán, vậy thì mặt đầm ống đi, hí hí hí! Ông xã ah! nhớ ông quá đi >.<! End POV Lại nói về jaejoonggie, sau khi bị tổ trưởng mắng xối xả vì cái tội ngủ trong giờ học, cậu thất thểu bước ra ngoài với đôi mắt gần như nhắm tít lại với nhau _Buồn ngủ quá đi, biết vậy hôm qua đừng có chơi đánh bài với tụi nhóc hàng xóm rùi ( ngáp), chắc phải về sớm quá Đang thất thểu đi về, cậu va phải một người _Dạ em xin lỗi, anh có sao không ạ?- cậu cúi đầu rối rít _Không sao không sao đâu, em đừng bận tâm Cậu ngẩng lên nhìn người đã hiền từ bỏ qua cho cậu Jaejoong’s POV _Ôi, anh ấy đẹp trai quá, lại rộng lượng nữa, anh đẹp trai, chúa sẽ phù hộ anh End jaejoong’s POV _Đàn anh!- cậu buột miệng gọi khiến người đối diện phì cười _Em là sinh viên thực tập ah? anh là leeteuk! _Ah, anh leetuek! Em là jaejoong, mong anh giúp đỡ nhiều ạ- cậu lễ phép _Vậy ah! Uh, anh sẽ chú ý đến em- anh cười- Còn bây giờ em có thể giúp anh mang thùng phân này đến chỗ kia được không? anh đang bận việc nên không đi được _Dạ anh để cho em- cậu hăng hái _Cẩn thận đấy, nó nặng lắm- anh đưa cho cậu thùng phân nhỏ _Không sao ah- JaeJoong đón lấy- Hự!- bây giờ cậu mới biết nó “nhẹ” như thế nào Tạm biệt leeteuk, jaejoong khệ nệ mang thùng phân đến chổ được chỉ, cậu cứ nhìn xuống đất để canh cho thùng phân khỏi đổ ra ngoài, nhưng đôi lúc….ở hiền cũng không gặp lành “HỰ!” Cậu vấp phải hòn đá và hậu quả của nó là cậu ngã xuống đất, những tưởng gương mặt đầy tự hào của mình sắp phải hôn đất, cậu nhắm tịt mắt lại Nhưng, mãi mà vẫn không thấy tiếp đất, chỉ biết mặt mình đang chạm vào một cái gì đó vô cùng êm ái và ấp áp. Mở mắt ra _AAAAAAAAAAAAAA!!!!!!!!!!!!!!!!!- cậu hét lên khi mặt mình áp vào bụng một người, còn gương mặt người đó thì…phủ toàn là phân……- TRỜI ĐẤT ƠI! ANH KHÔNG SAO CHỨ, TÔI XIN LỖI, XIN LỖI\cậu vội ngồi dậy, một tay phẩy phẩy mùi hôi toát ra từ người đó, một tay bịt mũi vì không thể chịu nổi cái mùi đó _Cái quái gì đây?- người bị hại xem những ngón tay dín đầy chất gì đó vừa hôi vừa ướt vừa đen, đây là cái quái gì?- người bị hại vẫn chưa thoát khỏi tình trạng đơ nên cứ hỏi vu vơ _Là….- cậu lắp bắp-….Là ..P…Phân…..Nhưng anh yên tâm, đó chỉ là những củ quả bị hư rồi ủ thành thôi, không phải cái đó đâu, đừng lo, he he he- cậu nói liên thanh, cứ như không nói ngay chắc chắc cậu sẽ chết ấy Đôi mắt người mở to, nét mặt sửng sờ chứng tỏ người không hề nghe vế sau, tất nhiên chỉ có từ “phân” là lọt vào đầu lúc này 1s 2s 3s 4s 5s _AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! !!-người bị hại lúc này mới trấn tĩnh lại được và hét lên ầm ĩ, hắn đứng phắt dậy và chỉ tay về phía cậu _Tên?- hắn nhíu mày _...K…Kim JaeJoong- cậu nhìn hắn, mặt cắt không còn giọt máu _K.I.M.J.A.E.J.O.O.N.G! Cậu chết chắc rồi!- hắn nhìn cậu và gằn từng tiếng End chap 2
Được sửa bởi love_4everDBSK ngày 2010-09-27, 1:39 pm; sửa lần 1. | |
| | | k2 myn Moderator
Medal : Tổng số bài gửi : 75 Thank : 1 Join date : 16/09/2010 Age : 28 Đến từ : ๑۩۞۩๑♥Gia tộc CASSIER - Chị gái JAE ♥๑۩۞۩๑
| Tiêu đề: Re: [Long funfic] Hello my pig 2010-09-27, 1:36 pm | |
| ăn cắp đc cái tem *đút túi* ss viết fic hay lắm ủg hộ ss nhé | |
| | | [Cass s2 DBSK] Mun Moderator
Medal : Tổng số bài gửi : 37 Thank : 3 Join date : 17/09/2010 Age : 27 Đến từ : ๑۩۞۩๑♥Gia tộc JAE KUTE - CON GÁI ♥๑۩۞۩๑
| Tiêu đề: Re: [Long funfic] Hello my pig 2010-09-27, 2:42 pm | |
| fic này Mun đã đọc bên Cass-fam rồi, đọc lại vẫn hay cực, thanks bạn vì đã post, yêu yêu | |
| | | Hoahoa [hoàng hậu] Moderator
Medal : Tổng số bài gửi : 175 Thank : 18 Join date : 20/09/2010 Age : 32 Đến từ : ๑۩۞۩๑♥Gia tộc JAE KUTE - BÀ NĂM JAE♥๑۩۞۩๑
| Tiêu đề: Re: [Long funfic] Hello my pig 2010-09-29, 6:45 pm | |
| @Kún: ss chỉ re-post lại fic thôi chứ không phải là au nhé. @Mun: ss sn 91 nhớ. dám gọi là bạn, ta đập cho phát giờ @All: ai vào đọc fic k com thì thanks cho ta môt cái để an ủi nhớ^^ Chap mới đây~~~~~~~~ Chap 3
Jaejoong tái mặt nhìn hắn, từng lời hắn nói khiến cậu phải sởn gai ốc, hắn bắt cậu đưa hắn đến nhà tắm công cộng gần nhất và phải chuẩn bị cho hắn một bộ quần áo tinh tươm để hắn mặc. Mất hơn 30 phút hắn mới bước ra, gương mặt vẫn còn nhăn nhó. _Aish!!!!!!!!xui gì mà xui tận mạng vậy trời- hắn phẩy phẩy cái đầu ướt mẹp của mình. _Xin lỗi anh!- cậu cúi đầu _Nếu trên đời này người nào làm sai chỉ cần xin lỗi thôi thì đâu cần tới cảnh sát hử?- hắn chống tay ngang hông nhìn cậu bằng nửa con mắt. _Tôi xin lỗi mà, bất quá tôi đền cho anh bộ đồ khác, nói anh nghe nè, bộ anh đang mặc là của bạn tôi đấy, nó cũng tốt lắm, hình như là 12000won lận đó- cậu nhón chân nối nhỏ vào tai hắn. _Cái gì? 12000? Cậu có lầm không đó, bộ không biết tui là ai hả? tui là jung yunho, là jung yunho đó- hắn nhấn mạnh. _Không biết- cậu thẳng thừng khiến hắn phải trố mắt _Yunho? Không biết?- hắn chỉ vào mặt mình _Uh Đầu hắn muốn bốc khói, hắn muốn tìm một con dao để băm cậu thành ngàn mảnh, đường đường là ông chủ con của tập đoàn nữ trang lớn nhất Châu Á- Miracle, chỉ cần là người sống, cho dù già trẻ lớn bé, ai mà không biết tới yunho- kẻ ngủ trên đống tiền chứ. _Aish! Không nối nhiều nữa, tóm lại cậu phải đền cho tui bộ đồ và tổn thương nặng về tin thần nữa, tất cả là 100.000.000 won- hắn chỉ thẳng vào mặt cậu. Jaejoong gần như ngay lập tứ ngẩn đầu lên nhìn tên sinh vật lạ đang nói chuyện với mình, nhẹ nhàng, cậu đặt tay lên trán hắn _Có bệnh không? không lẽ bị có thùng phân dội vào người mà điên rồi ah? Giọng cậu vang lên đều đều khiến hắn tức điên lên. _Ya! Tui nói thiệt đó, đền đi, không thôi tui kiện cậu ra tòa vì cái tội xúc phạm danh dự người khác- hắn chỉ thẳng mặt cậu mà phán một cậu xanh rờn _Này! Không giỡn nha, chỉ có thùng phân thôi có nên làm lớn chuyện vậy không? Bất quá tui đền cho anh bộ đồ và đãi anh một chầu ăn là được rồi- jaejoong cũng không kém cạnh _Ok- hắn đặt tay trước ngực- Áo Abercrombie & Fitch, quần Bape, còn ăn thì phải ăn nhà hàng 5 sao, tổng cộng là 30.000.000 won, đó là kiêm luôn về tinh thần, bớt 70.000.000 rồi, miễn trả giá. Quay hàm cậu muốn rớt ra ngoài khi nghe hắn nói tới số tiền cậu phải trả, ờ thì nàh cậu cũng khá giả, nhưng chỉ là khá giả thôi, cậu đi học bằng xe đạp mà, đâu phải xe hơi đâu, với lại, nếu nhà biết cậu như thế thì chưa nói đến bố mẹ, cậu đã bị chị haikyo xử đẹp rồi. do đó, cậu đi đến quyết định cuối cùng…năn nỉ _Anh yunho! Anh yunho đẹp trai, tui biết tui có lỗi, là tôi không đúng, tôi xin lỗi- jaejoong dịu giọng xuống hết mức có thể- do đó, anh có thể giảm chút đỉnh được không? Hắn nghe cũng lọt tai nên nói: _Vậy thì giảm bao nhiêu? _Ah! Giảm xuống còn 30.000 won đi, tui trả liền- jaejoong nhỏ nhẹ kèm theo nụ cười chết người của mình. Nhưng…có người vẫn chưa chết. _Cậu giỡn mặt với tui hả? Không đền phải không- hắn nhướng mày- vậy thì ngày may ra hầu tòa đi- hắn nói lớn- Và xin tự giới thiệu luôn, tui là luật sư đấy. Hắn mỉm cười đắt ý khi thấy mặt cậu trắng bệt ra, nhưng jaejoong cũng không vừa. _Được thôi, tôi sẽ theo anh tới cùng, là luật sư rồi lên oai sao? Ông đây chẳng sợ, hứ, tui sẽ kiện anh bắt ép người vô tội làm điều mình không muốn- cậu nhón chân gân cổ cãi lại. _Bắt ép cái gi?- hắn hết chịu nổi _Đóng tiền, ra tòa bất quá chỉ đóng vài chục ngàn, hứ! _Ah!- anh gật gù, thì ra mục đích của nhóc này là tiền nong đây mà- Tui nói cho biết nhá, ở phiên tòa thì luật sư là vua đấy, tui sẽ kiện cậu có ý đồ mưu sát tui, lúc đó, nhà giam chờ cậu là cái chắc. Hắn lại hả hê mà chiêm ngưỡng vẻ đẹp của con tắc kè bong trên gương mặt jaejoong, quá ức chế, cậu hét lên: _Tui phải làm sao để anh tha cho tui đây? _Slave!- hắn nói vắng tắt _Xì- leo? Là cái gì? Làm xì- leo là làm cái gì?- cậu gãi đầu Hắn gần như bậc ngửa ra sau khi nghe cậu hỏi lại như vậy _Ya! Con heo kia, trình độ ẩm thực sinh ngữ của cậu lùn quá, nó có nghĩa là “nô lệ “đấy! – Yunho mấy bình tĩnh khi giải thích cái từ mà ai cũng biết cho cậu nghe. _Nô lệ? Tôi làm nô lệ cho anh? MƠ!- cậu bắt chéo hai tay trước mặt anh _Vậy thì gặp nhau ở tòa, chuẩn bị 30.000.000 đi- Anh nhếch mép đi qua cậu Hoảng hồn cậu nắm vội tay anh _Anh đẹp trai- cậu cười trừ- Chúng ta có thể thương lượng mà _Được, làm nô lệ cho tui 3 tháng, tui sẽ không nhắc đến chuyện này nữa- hắn tặng cậu một cái nhếch mép nguy hiểm _3 tháng?- cậu lẩm nhẩm- Được, tui đồng ý. _Ok! Vậy nó có hiệu lực ngay hôm nay- yunho đắt thắng- Và đây là nhiệm vụ đầu tiên của cậu đây heo con, vô trong nhà tắm công cộng lấy bộ đồ của tui giặt cho sạch và nhớ là…- hắn cúi xuống nhìn gương mặt lấm lét của cậu- …giặt bằng tay đấy nhé. Hắn cười ha hả trước một jaejoong đang đơ toàn tập _Heo con, hôm nay chỉ thế thôi, ami chúng ta sẽ chơi tiếp, và nhớ là đừng có rang tìm cách trốn tui, đưa điện thoại đây- hắn chìa tay ra Jaejoong vẫn đơ người, cậu đưa máy cho hắn _Trời, thế kỷ này rồi mà còn xài đồ đập nước đá ư? Ghê quá Hắn bấm bấm gì đó rồi trả lại cho cậu _Xong, ngày mai, tui gọi là phải có mặt đấy. Yunho đã bỏ đi nhưng Jaejoong vẫn chưa hết đơ, đến khi định thần lại, cậu mới hét lên _JUNG YUNHO! ANH LÀ ĐỒ QUÁI VẬT! AAAAAAA Và sau tiếng hét ấy, cuộc đời làm nô lệ của Jaejoong chính thức…mở sổ… End chap 3 Chap 4Jaejoong vừa ngồi giặt bộ đồ mà tên quái vật đó bảo vừa rủa thầm _Con con quái vật chết tiệt, tường nắm được thóp thì vui lắm sao? Đợi đấy, ông cho biết tay Jaejoong càng nói càng tức, càng tức càng vò mạnh, mà vải xịn thường hay mỏng, mà mỏng thì thường hay…rách, và hậu quả của chuỗi suy luận đó là “RẸT!” Chiếc áo hiệu gì đó mà hắn nói giờ đang yên vị trên hai tay cậu Sau vài giây đơ, cậu….AAAAAAAAAAAAAAAAAA!!!!!!!!!!!!!! Nói về Yunho, sau khi hành Jaejoong một trận, hắn về nhà thay đồ, hắn cứ cười suốt, lâu lắm rồi hắn mới gặp một người thú vị đến thế, kể ra thì cũng dễ thương, mủm mỉm và trắng trẻo, làm da lại lán mịn và thơm mùi sữa lắm, nhìn thấy thôi là muốn ôm thật chặt, muốn cắn một phát thật đau rồi, người gì mà dễ thương hết sức, lại cả tin, mới hù vài tiếng là xanh mặt xanh mày cả lên, nhất quyết lần này hắn phải chơi cho đáng một cú. Đang nằm trên giường với những ý nghĩ đen tối cho ngày mai, hắn giật mình khi có ai đó gõ cửa _Yunnie? Người thanh niến với mái tóc đen mượt được cột gọn gàn tiến tới hắn, cậu nở nụ cười mà theo đó là hàng loạt con chin non về với chúa _Heechul, đừng có gọi tớ là Yunnie, nghe ớn quá!- hắn rùn mình nhìn cậu _Đẹp mà Yunnie!- cậu ngồi xuống bên cạnh hắn _Dạo này ở tòa sao rồi? làm ăn khấm khá không?- hắn hỏi _Thì cũng mấy vụ lặt vặt thôi, chán muốn chết, nào là kiện vì lò viba sấy chết con mèo, ăn fastfood bị mập, ôi thôi, xàm không hà? Heechul nằm vật ra giường cạnh yunho, cậu vừa nói vừa chu mỏ trông rất đáng yêu- còn Yunnie, hôm nay sao?- cậu quay qua nhìn hắn _Có chuyện vui lắm. Hắn quay hẳn người sang bên cậu mà kể, trông hắn cười đến tít mắt thế kia thì chắc chắn kẻ đó phải rất thú vị. _Ha ha, cậu xem này- yunho đưa điện thoại cho heechul- ngay cả số điện thoại của cậu ta cũng là số 07 đấy ( 07: con heo theo số đề đấy ạ!), đúng là heo con mà, phải tìm nhạc nào sốc sốc mới được Hắn không để ý tới nét mặt của Heechul, chỉ lo lướt web để tìm bản nhạc hay cho heo con của hắn Heechul’ POV Yunho ah! đến bao giờ anh mới “lớn” lên đây? Đây là lần thứ bao nhiêu tôi nghe anh kể về những món đồ chơi xinh đẹp của anh vậy? chẳng lẽ anh thật sự không biết tình cảm của tôi đối với anh sao? Không biết một chút nào sao? End Heechul’s PoV _Có rồi!- hắn cất đi cây bút cảm ứng và khoe với heechul “Heo không thèm ăn cơm, heo không thèm ăn cám, heo chỉ ăn 5won mỗi ngày” _Hay không? Hay không? Ha ha ha, cái con heo con này, đáng yêu quá! Yunho’s POV Quái thật, mới nhắc đó mà thấy nhớ rồi, không biết bây giờ heo con đang làm gì nhỉ? Chắc là rủa mình đấy mà, trông hậu đậu thế kia, phải gọi điện thôi End yunho’s POV “I knew I loved you before I met you, I think I dreamed you into life. I knew I loved you before I met you, I have been waiting all my life” _Alo!- Jaejoong nghe _Heo con!!!!!!!!! _Xin lỗi, ai đầu dây ạ?- cậu hơi nhíu mày _Jung công tử đây!!!!!!!!!!!!- giọng hắn ngạo nghễ _Đồ quái vật!- cậu thét lên rồi gập máy Jaejoong’s POV Con quái vật chết tiệt, trời ơi, đã mắc nợ, làm osin, giờ còn làm rách áo nữa, trời ơi, khổ quá đi! End jaejoong’s POV “I knew I loved you before I met you, I think I dreamed you into life. I knew I loved you before I met you, I have been waiting all my life” _Alo!- cậu bắt máy mà không thèm nhìn số. _YA! SAO DÁM CẮT LỜI TUI HẢ CON HEO CON KIA, TIN TUI BÁN CẬU VÔ LÒ MỔ KHÔNG HẢ? Jaejoong đưa điện thoại ra xa mà vẫn nghe rõ mồn một từng lời mà con quái vật đó nói _Ờ…Xin lỗi, mà tự nhiên gọi có gì?- cậu thờ ơ hỏi _Không! Chỉ là muốn hỏi thăm xem quần áo tui cậu xử ra sao rồi đó mà- hắn nháy giọng của những người lồng tiếng phim Hồng Kông “Ực”- nước bọt chạy xuống cổ cậu một cách khó khăn _Ah!...Oh, giặt rồi, đang phơi- cậu lắm bắp _Nghi quá! Nói đi, làm gì bộ đồ rồi hả?- giọng hắn giễu cợt _Ah….Tui…làm rách áo anh rồi!- jaejoong cười gượng _CÁI GÌ? _Ừ…thì…tui làm xì- leo gì đó của anh thêm một tuần nữa để trả nợ _Slave! Slave! Không phải là xì- leo con heo kia! _YA! KHÔNG ĐƯỢC GỌI TÔI LÀ HEO! TÔI CÓ TÊN ĐÀNG HOÀNG, TÔI LÀ JAEJOONG, KIM JAEJOONG _Heo con- hắn ngoan cố _JAEJOONG _Heo con- hắn bình thản _JAEJOONG! JAEJOONG! JAEJOONG!- cậu gào lên rồi cúp máy Bên kia đầu dây _HA HA HA! VUI QUÁ ĐI! HEECHUL AH! CẬU CÓ NGHE CON HEO CON ĐÓ NÓI KHÔNG? DÁM CHẮC LÀ MẶC CẬU TA ĐANG ĐỎ LỪ VÌ GIẬN ĐẤY, HEE….. Yunho nhìn lại bên cạnh, Heechul đã đi từ bao giờ rồi Yunho’s POV Xin lỗi Heechul nhé, thật sự thì tôi không thể yêu cậu được, tôi chỉ xem cậu là bạn thôi End yunho’s POV Lại nói về Jaejoong, sau khi nghe cú điện thoại trời đánh đó, cậu quyết định xả stress bằng cách….ăn. Jaejoong ăn tất cả những thứ có thể tống vào miệng, nó khiến cậu quên đi tất cả, đối với Jaejoong, ăn là phương pháo xả stress tốt nhất _Ngon quá, món nào mẹ nấu cũng ngon- Jaejoong vừa ăn vừa khen mẹ tấm tắt _Dạo này con tròn ra đấy Joonggie ah!không sợ Siwon chê sao?- bà Kim vừa đặt đĩa kimchi lên bàn vừa nói _Không đâu mẹ, tròn tròn như con, người già mới thích, mà nhà của Wonnie toàn người già- Jaejoong vẫn tiếp tục ăn _Ủa, con cua nó hay con cua nhà nó? _Cả hai, nhà ảnh thích thì ok, còn Wonnie thì đã yêu con mê mệt rồi- cậu tự hào _Vậy sao?- bà Kim lắc đầu với lập luận của con mình Viện nghiên cứu thực vật Hanseng _Wonnie! Chúng ta chia tay đi!- người thanh niên với gương mặt hoàn hảo nhìn Siwon với đôi mắt đau đớn _Không, Teukkie ah! hãy cho anh them thời gian- Siwon cuống quit _Em không phải bắt ép anh, sáng nay em đã gặp Jaejoong, đó là một cậu bé rất tốt và rất ngây thơ, em không muốn vòn em mà cậu ấy phải khóc, dù gì thì anh và cậu ấy cũng yêu nhau 3 năm rồi- Leeteuk gỡ vòng tay của Siwon _Anh biết, như thế thì không công bằng với cậu ấy, nhưng anh không thể lừa dối tình cảm của mình được, hãy cho anh 3 tháng, hiện tại Jaejoong cần có tinh thần tốt nhất để làm luận văn, được không Teukkie?- anh nhìn Leeteuk với đôi mắt tha thiết khiến cậu chỉ biết đỏ mặt gật đầu. Leetuek’s POV Jaejoong, tôi…xin lỗi cậu, nhưng tôi yêu Wonnie lắm Jaejoong ah End Leeteuk’s POV Siwon’s POV Anh xin lỗi em Joonggie, tuy chỉ mới quen Tuekkie chưa đầy 1 năm nhưng con tim anh đã dành hết cho cậu ấy, anh xin lỗi Joonggie đáng thương của anh. End Siwon’s POV _AISHHHHHHHHHHHHHHH- XÌ- Jaejoong khụt khịt mũi _Sao thế?- bà Kim vừa rửa bát vừa quay lại nhìn cậu con trai mũm mĩm của mình _Không biết nữa, chắc Siwon nhắc con End chap 4 | |
| | | Hoahoa [hoàng hậu] Moderator
Medal : Tổng số bài gửi : 175 Thank : 18 Join date : 20/09/2010 Age : 32 Đến từ : ๑۩۞۩๑♥Gia tộc JAE KUTE - BÀ NĂM JAE♥๑۩۞۩๑
| Tiêu đề: Re: [Long funfic] Hello my pig 2010-10-03, 11:33 pm | |
| Chap 5“Heo không thèm ăn cơm, heo không thèm ăn cám, heo chỉ ăn 5 won mỗi ngày” _Alo! Chào heo con!- Yunho hí hửng _YA! TUI KHÔNG PHẢI LÀ HEO CON! TUI LÀ JAEJOONG, KIM JAEJOONG!- cậu quát lên ầm ĩ _Rồi rồi- hắn đưa điện thoại ra xa- Gọi tui có việc gì, nhớ tui hả? heo con!- hắn nhăn răng cười _NHỚ CÁI ĐẦU ANH, ĐỒ QUÁI VẬT!- cậu lại làm ầm lên- đồ của anh tui giặt xong rồi nè, lại lấy đi- cậu nhăn nhó _Ây ya! Chắc tui phải suy nghĩ lại xem có nên kiện cậu ra tòa không ta- Yunho giả vờ bóp trán ra chiều suy nghĩ lắm (mặc dù đối tượng mục tiêu của anh không thể thấy điều đó_ _C…Cái gì? Mắc gì kiện ra tòa, tui là xì- leo cho anh rồi mà- cậu lắp bắp _Slave! Tui sửa bao nhiêu lần cậu mới hiểu hả?- Yunho quát lên- Ai làm slave như cậu, mắng chủ nhân mình là quái vật cơ chứ? Tôi phải xem xét lại thôi Yunho giả vờ cúp máy, đúng với sự đoán của anh, đầu dây bên kia hét toán lên _A! ĐỪNG KIỆN ĐỪNG KIỆN, ANH ĐẸP TRAI (anh nhớ đó, thù này tui không bỏ qua đâu, đồ quái vật sông hàn), thôi mà, tui xin lỗi được chưa, quần áo của anh tui gặt xong rồi, anh lại lấy nhé!- Jaejoong cười gượng, cậu cảm thấy buồn nôn khi gội cái tên chết bầm ấy là anh đẹp trai, với Jaejoong, chỉ có Wonnie của cậu mới được gọi là đẹp trai thôi _Uh!- hắn gật đầu đồng ý với giọng điệu (hơi gượng ép) của cậu. nhưng làm sao đây? Chân tui đau quá, tui đang ở nhà đây nè, hay là cậu đem tới cho tui đi ha _Anh…..?- cậu đỏ mặt lên gì giận _Làm ơn đi mà!- hắn mè nheo “Gru! Jung Yunho! Tui nguyền rủa anh sau này sẽ bị vợ anh quánh chết luôn, gru! Mà thôi, tốt nhất là ế tới già luôn, hô hô hô, sao mình ác thế này” _Được rồi, anh nói địa chỉ đi, tui đem lại _@#$%^&*(#$%^&*() _Ok! Chờ tui chút Jaejoong thảy balo vào rổ xe rồi đi đến nơi mà kẻ thù của cậu đang chờ Biệt thự Jung _Yunnie! _Ông nội!- hắn cười toe toét _Làm cái gì mà có vẻ hào hứng quá vậy?- ông ngồi xuống giường nhìn gương mặt đang hưng phấn của cháu mình _Nói cho ông biết nhá, con có đồ chơi mới rồi, thú vị lắm- yunho nói nhỏ _Oh! Vậy sao? _Yes!- hắn khẳng định- Một hồi cậu ta tới, con cho ông nội xem mặt _Sao tự dưng muốn ông xem mặt- ông cười ma mãnh _Vì cậu ta rất đáng yêu, dễ thương lắm,!- hắn lại cười ngu ngơ _Nhưng ngoài Heechul ra, ông chưa thấy con đưa ai về cả, hay là….- ông nheo mắt cười gian _Hay là cái gì?- yunho chột dạ _Hay là đưa người ta về ra mắt hả? Bộ yêu người ta rồi sao? Yunho’s POV Ác quỷ Yunho: Yêu? Không phải chứ? Yêu sao? Dễ gì Thiên thần Yunho:Mà khoan đã khoan đã, Lúc cậu ta làm đổ thùng phân vào người mình, mình giận lắm chứ, nhưng khi trông thấy mặt cậu ta thì cơn giận biến đi đâu mất tiêu luôn Ác quỷ: chỉ muốn hù cậu ta chút thôi mà, làm sao yêu được chứ, đùa Thiên thần: thế thì không gặp người ta thì thấy nhớ là sao? Cứ luôn mồm gọi tên người ta đấy thôi, là yêu rồi Ác quỷ: Làm sao có thể chứ, có gọi tên đâu là heo con mà, chả phải tên, mới hôm qua tới nay, làm sao mà yêu? Thiên thần:…im re Kết thúc hiệp một, ác quỷ thắng End Yunho’s POV _Không đâu không đâu, mới hôm qua tới nay, làm sao mà yêu- hắn xua tay- mà chuyện của nội sao rồi? đêm qua chắc là vui vẻ với bà nội hai rồi phải không?- hắn chuyển đề tài Quả nhiên câu của hắn có sức công phá với người ông “nhiều chuyện” của hắn _Đừng nói nữa, càng nghĩ càng hãi hùng- ông rung mình _Sao vậy nội? bà nội hai thương ông lắm cơ mà?- hắn ôm gối nhìn ông Flashback 7h30, biệt thự bà Hanseng “Tính tooong!!!!!!!!!!!” _Ai đó, ơ….. http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=zY0xN4XARZ(nghe bài này khi đọc nhé, cho nó hưng phấn) Trước mặt bà là một người đàn ông cao to và rất đẹp trai, ông vận bộ vest đen sang trọng, mái tóc được chảy hất ra sau một cách gọn gàng, nhìn vào, người ta chỉ có thể đoán ông khoảng 40 tuổi, chẳng ai ngờ rằng đó là một ông già gần 70 cả. Ông nở một nụ cười ấm và đưa bó hoa Ly trắng ra _Em thích nhất là Ly trắng phải không? Bà xãaaaaaaaaaaaaaaa!!!!!!!!!!!! _Ôi! Ông xãaaaaaaaaaa- bà Han ôm chầm lấy ông- Trông anh vẫn còn phong độ chán _Như thế mới xứng với em chứ!- ôm mỉm cười Hôm nay bà Han diện một bộ váy đen gợi cảm, tuy đã ngoài 60 nhưng thân hình bà vẫn còn rất đẩy đà, nó khiến cho bà càng them quyến rũ Hai người đến nhà hàng Mirotic để thưởng thức buổi tối của mình _Chúc em sinh nhật vui vẻ!- ông đưa cao ly rượu _Cám ơn anh- bà mỉm cười Hai người cùng nhau ăn tối và kể chuyện ngày xưa cho nhau nghe, buổi tối của họ sẽ kết thúc một cách hoàn hảo nếu không có sự xuất hiện của…..BÀ LỚN (TẮT NHẠC TẮC NHẠC READERS ƠI!!!!!!!!!!!!) _Jung Yunki! Ông đi tới viện dưỡng lão hay quá ha?- bà lớn nhìn ông chằm chằm và gằn từng tiếng _B…bà…xã- ông xanh mặt _Chuyện gì thế này?- bà Han ngơ ngác- Hôm nay sinh nhật tui mà, bà đến đây làm gì?- bà Han nhìn bà lớn _Ổng gạt tui là đến viện dưỡng lão đấy- bà lớn chỉ vào mặt ông Jung _CÁI GÌ?- Bà han nhìn ông bằng cặp mắt tóe lửa- Ông lại chổ tui mà dám nói là tới viện dưỡng lão hả? trông tui giống như vậy hả?- bà đứng lên nhìn ông _Em Yoo, em Seng ah! thật ra anh…- ông ấp úng- tại anh sợ hai em mít lòng nhau thôi mà _Mít lòng? Tôi và chị hai có gì mà mít lòng?- bà Han nhướng mày _Đúng đó, tôi là cái gì mà mít lòng em ba?- bà lớn nhướng mày _Hai người…hai người- ông chỉ chỉ với gương mặt xanh lè _Đúng, tui và chị hai làm lành với nhau rồi, thế mới biết ông tráo trở nhá, dám lừa chị hai và cả tui, lại còn nói tui ở viện dưỡng lão? Được lắm- bà nhếch mép- đã thế tui sẽ không gặp ông một tháng luôn _Ông cũng đừng hòng vào phòng ngủ một tháng đi, ra ngoài đường mà ngủ Hai bà nắm tay nhau bước ra ngoài mặc cho ông kêu gào thảm thiết End flashback _Woa!- hắn há miệng- Nhưng cũng tại ông hết, giờ có mà than _Hứ- ông chu mỏ _Vậy ông ngủ đâu? _Trong phòng quản gia Lee chứ đâu, chỉ có chổ đó là ông ngủ được, thế đấy đời ông nó khổ thế đấy- ông tiu ngỉu _Đó là tại ông, đừng có mà đổ thừa “Tính tong tính tong” _Heo con tới rồi, con ra nha- hắn hăm hở chạy ra ngoài. Bỏ mặc người ông đáng kính của mình ở lại phòng ôm gối _Heo con!- hắn mở cổng và trưng ra gương mặt đáng yêu của mình _Tui là Jaejoong- cậu gằn giọng _Vô đi vô đi, chắc là mệt rồi hả, vô tui lấy bánh cho cậu ăn- hắn mở rộng cửa _Coi như anh có nhân tính- cậu ngún ngoẩy Nhưng khi cậu vừa dắt xe vào, hắn đã trố mắt ra nhìn chiếc xe cậu _Hello kitty? Ha ha ha? Trời ơi, cậu đúng là con heo, cấm có sai, loại xe này người ta đưa vô viện bảo tang rồi mà cậu vẫn còn xài ư? Há há há- hắn ôm bụng cười _Anh là đồ quái vật, con quái vật chết sìn- cậu nhìn hắn bằng cặp mắt tóe lửa _Thôi, vô đi vô đi Jaejoong há hốc mồm khi bước và “nhà” yunho, cậu không thể tưởng tượng được cái này mà gọi là nhà ư? Nó có quá khiêm tốn không nhỉ, phải là lâu đài mới đúng _Ngồi đi, tui lấy bánh cho Jaejoong không để ý đến lời nói của yunho mà tiếp tục nhìn xung quanh _Woa ! nhà anh đẹp quá đi, kiểu cổ điển này khó kiếm lắm đó _Vậy sao? Cũng thường thôi mà Hắn mở tủ lạnh và lụt tìm bánh, chợt hắn thấy một loại bánh cay mà bà nội lớn mua cho hắn khi đi du lịch. Một ý nghĩ lóe lên trong đầu hắn, hắn cười mỉm chi rồi đem đĩa bánh ra _Bánh cay đấy, ngon lắm- hắn đặt đĩa bánh trước mặt cậu- của bà nội tui mua khi đi chơi ở Việt Nam đó Cậu trố mắt nhìn, trông nó có vẻ rất ngon đấy, cậu không ăn cay nhiều nhưng chắc có lẽ là ok Jaejoong cười tươi và đưa bánh vào miệng 1s 2s 3s “PHỪNG!” Jaejoong’s POV Trời ơi, mình thật sai lần khi nghĩ anh ta tốt, cái con quái vật này dám bỏ ớt xay và đây, mẹ ơi, cay chết con rồi Jung yunho, anh chờ đấy! End jaejoong’s POV _Sao, ngon không? ngon không?- hắn hớn hở _Ng…ngon, ngon lắm- jaejoong cố gắng không cho nước mắt mình rơi( không phải buồn đâu mà là cay đấy), cậu thu hết can đảm ăn them một cái bánh nữa- Woa, ngon lắm _Thiệt sao?- hắn ngờ vực _Uh, ngon ghê- cậu lấy thêm một miếng nữa Yunho’s POV Cái quái gì vậy? mình đã bỏ hết cả hủ ớt xay luôn mà, sao cậu ta có thể ăn bình thường như vậy chứ? End yunho’s POV Jaejoong’s POV Trời ơi, làm ơn ăn một miếng dùm tui đi, anh không ăn là tui chết, cay quá đi, sắp chịu hết nổi rồi End jaejoong’s POV Yunho nghi ngại cầm một miếng và đưa vô miệng 1s 2s 3s “PHỪNG PHỪNG” Bây giờ Yunho có thể biến thành con rồng phun lửa bất cứ lúc nào luôn _Cay quá cay quá, cái con heo chết bầm kia, dám lừa tui?- hắn liu xiu chỉ vào cậu _Ha ha ha, chết anh chưa, cho anh chừa, ha ha ha, mẹ ơi cay quá End chap 5 Chap 6
_Có chuyện gì vậy?- ông Jung nghe tiếng hét cảu cháu cưng nên vội vã chạy xuống _Hả?- Jaejoong hơi khựng lại vì không ngờ có người trong nhà hắn- cháu (hít hà) chào ông ạ- cậu lễ phép _Cháu là….? _Dạ cháu là (hít hà) Jaejoong ạ- cậu cười _Oh! Jaejoong!- mắt ông Jung ánh lên sự ranh mãnh- cháu là bạn cảu thằng Yunho nhà ông ah? Không đợi cho Jaejoong và Yunho(hiện đang tu nguyên chai nước) phản ứng, ông đi vòng vòng quanh cậu và ngắm cậu từ đầu tới chân Ông Jung’s POV Thằng bé này dễ thương quá, giống y như Sengseng hồi trẻ, tròn trịa như thế này mới được chứ, con trai con gái thời nay cứ lo cho mình dây phọt mỏng, điện nước chẳng có gì hết, được được, cháu cưng ah, ông ủng hộ con hết mình, ráng mà rước Jaejoong về nhà nhá, he he he End POV Jaejoong’s POV Quái! Sao ông của Yunho nhìn mình chằm chằm lại còn cười cười nữa chứ, xấu hổ quá! Mà tại sao lại xấu hổ nhỉ? Quỷ thật, nhưng ông của anh ta thật dễ gần, giống như nội ngày xưa ấy, ôi nhớ nội quá đi End POV _Mẹ ơi! Tu hết cả chai mà vẫn còn cay Yunho cố ý đứng chắn trước Jaejoong và nhìn ông nội đáng quý của mình với anh mắt “con heo này là của con, cấm đụng chạm sờ mó!” ‘Vậy sao? Để xem nào?”- đôi mắt đó cũng không vừa “A ha! Ông cứ thử đi, xem bà nội lớn và bà nội nhỏ có bỏ ông không? nên nhớ là con là báo vật của 2 người họ đấy”- hắn nhướng mày thách thức “Con!”- ông trừng mắt rồi lủi thủi đi về phòng _Này này!- Jaejoong giật gấu áo Yunho- làm cái gì mà nhướng nhướng trừng trừng với ông vậy? đồ hỗn láo _Cái gì?- yunho chống hông và thở phì- tui mới cứu cậu khỏi chúa quỷ đấy heo ạ! _Kim Jaejoong!- jaejoong trừng trừng nhìn hắn- này, đồ anh này, cái áo tui vá lại luôn rồi, nhưng tui sẽ làm xì- leo cho anh them một tuần, còn cái quần thì nguyên xi nha- cậu dúi vào tay anh bọc đồ rồi bước ra ngoài _Ê!- hắn nắm tay cậu giật lại khiến cậu bất ngờ mà mất thăng bằng, Jaejoong ngã lùi ra sau và nằm gọn trong lòng hắn Yunho’s POV Ác quỷ: đi với chả đứng, mới giật lại mà đã té ngã rồi, đúng là đồ lợi dụng! Thiên thần: vậy sao? Ngươi nhìn đi, mặt ho con ngơ ngác đến phát tội, con mặt chủ nhân kìa, đỏ như mặt trời ấy, thử xem ai đang lợi dụng ai chứ Ác quỷ: sao ngươi cứ bênh con heo đó không vậy? chỉ là cái ôm thôi mà Thiên thần: ôi!(mắt mơ màng), thân của heo con thật mềm và ấm chủ nhân nhỉ?(chủ nhân gật gật), vòng nào ra vòng nấy, lại mịn nữa, chủ nhân có nghe mùi thơm của sữa không?(gật gật), chủ nhân có muốn ôm cậu ấy như thế này mãi không?(gật gật). đúng rồi, chủ nhân thích cậu ta rồi! Ác quỷ: không có không có Thiên thần: ha ha, chủ nhân không đồng ý với ngươi rồi Hiệp 2: thiên thần thắng End POV “PHỰT!” Yunho lập tức tỉnh người, hắn đẩy Jaejoong ra rồi xoa xoa mái tóc trước trán _Cái quái gì mà giật tóc tui? Đau bỏ xừ!- hắn bực dọc _Tỉnh chưa? Tui biết tui đẹp mà, nhìn riết mòn mặt tui sao?- cậu cười “ngẩn tò te” _Đi nhé! Lêu lêu Cậu le lưỡi chọc hắn rồi ngúng ngoẩy đi ra cửa _Heo con!- hắn gọi với theo _Tui là Jaejoong, lỗ tay anh bị thủng hả?- cậu ngoáy đầu nhìn anh mà vẫn tiếp tục bước _Coi chừng….._coi chừng cái đầu anh- cậu ngắt lời “BỊCH” Đo sàn _Ý tui là coi chừng cái bậc cửa _Sao không nói sớm. cái tên hại người, hừ! Cậu bực bội dẫn xe ra ngoài và chạy đi mất _Dễ thương quá, he he he, sao mới đi mà lại nhớ nữa rồi!- hắn cười một mình rồi nhăn nhó một mình Jaejoong chạy xe vào viện nghiên cứu, nguyên buổi sáng không gặp Siwon khiến cậu như phát điên lên, cậu muốn gặp anh quá đi thôi, nhớ lắm mà Nhảy chân sao trên hành lan đến phòng của Siwon, Jaejoong mở của bước vào, kia rồi, Wonnie của cậu đang tưới nước cho hoa đấy, anh ấy lúc nào cũng thật dịu dàng _Đố anh biết là ai?- Jaejoong đưa tay bịt mắt anh lại và giả giọng _Anh biết mà, anh tự hỏi làm sao em có thể bịt mắt anh được nhỉ?- anh cười _Em nhón chân _Đấy! không đánh mà khai rồi nhé Siwon gỡ tay cậu ra và nựng yêu lên đôi má bầu bĩnh của cậu _Luận án của em làm tới đâu rồi? _Em mới xin số liệu thôi hà, thời gian còn dài mà, he he he _Làm đi nhé, không được lười biếng đấy!- anh cười hiền _Uh! Hôm qua em gặp một tên trời đánh đấy Wonnie, mai mốt anh thấy hắn thì đánh hắn cho em, hắn ăn **** em đấy- cậu nựng nịu những đóa hoa vừa mới được tưới, tình cờ làm gãy hết một hoa, cậu vội dúi nó vào balo trước khi Siwon quay đầu lại _Ai mà dũng cảm thế? Dám làm cho Jaejoong đại nhân của chúng ta giận nhỉ?- anh cười _Em nói thật đấy, hắn cứ gọi em là heo con, em có phải heo con đâu? Em lớn rồi chứ bộ _Vậy gọi là heo Boo nhé- anh cười ma mãnh _Vậy thì được- cậu cười toe toét – thôi anh làm đi, em phải đi đây, mai gặp nhé _Uh! Mai gặp, về cẩn thận đấy, cho anh gởi lời thăm Kyo nhé, lâu rồi không gặp cô ấy _Um biết rồi mà, anh mà còn nói nữa là em ghen đấy- cậu cười điệu rồi bước ra ngoài Jaejoong cho xe băng qua nhiều con hẻm nhỏ, cậu vẫn chưa muốn về nhà và cậu vẫn miên mang suy nghĩ về Kyo nên quên khoấy đi là bản thân hay bị lạc đường và cuối cùng _Trời ơi! Tôi đang ở đâu đây? Jaejoong dựng xe ở một nơi tối tăm với tấm bảng to chảng ở phía trước “ BÃI RÁC THÀNH PHỐ” “Heo không thèm ăn cơm, heo không thèm ăn cám, heo chỉ ăn 5 won mỗi ngày” _Alo! Heo con!- hắn hớn hở chộp lấy điện thoại _Hu hu hu! Tui đang ở đâu đây?- Jaejoong khóc thảm thiết _Cái gì vậy? sao lại khóc?- hắn cau mày _Tui bị lạc rồi, hu hu hu- Jaejoong nức nở _Ở yên đó cho tui, tui tới liền Hắn vội chạy ra ngoài và phóng lên xe mà quên để ý bản thân vô cùng “mát mẻ” ( chỉ độc có cái quần đùi) Hắn lượn qua lượn lại, đi hết một vòng Seoul mới chợt nhớ ra một sự thật: QUÊN HỎI CÁI CON HEO ĐÓ ĐANG Ở ĐÂU “I knew I loved you before I met you, I think I dreamed you into life. I knew I loved you before I met you, I have been waiting all my life” _Sao anh lâu tới quá vậy- cậu thì thào _CẬU ĐANG Ở ĐÂU?- hắn quát lên ( vì lo lắng) _Tui hổng biết, huh u hu, đến nhanh lên, có mấy thằng côn đồ đi tới tui kìa, đói quá, lạnh quá, chạy không nổi đâu- cậu thì thào _CẬU ĐÚNG LÀ HEO MÀ, Ở ĐÂU CŨNG KHÔNG BIẾT NỮA! _Ê! ANH NÓI AI HẢ? ĐỒ VÔ TÂM!- cậu đứng phắt dậy vào gào lên khiến bọn côn đồ giật mình và đuổi theo cậu- AAAAAAAAAA!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! _CHUYỆN GÌ VẬY? NÓI CHO TÔI NGHE NÀO! LÀM GÌ MÀ HÉT VẬY? ALO! TRẢ LỜI ĐI JAEJOONG! _TẠI ANH HẾT ĐÓ, BỌ CHÚNG ĐANG RƯỢT TUI ĐÂY NÀY, CÓ RỒI CÓ RỒI, Ở CHỔ TUI HÔI LẮM, CÓ CẢ RÁC NỮA NÈ, TỚI MAU LÊN, CHẠY HẾT NỔI RỒI Yunho vội nhấn ga và hướng thẳng đến….BÃI RÁC THÀNH PHỐ “KÉT” _LÊN XE MAU! Jaejoong mừng hết sức khi nghe tiếng của Yunho, cậu vội phóng lên xe, chiếc xe rời bánh là khi cậu lè lưỡi lêu lêu bọn côn đồ Chạy được một đoạn _AAAAAAAAAAA!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! CHẾT TUI RỒI!- Jaejoong hét toáng lên _Cái gì đây? _XE TUI! _BỎ ĐI, MỐT TUI MUA CHO CÁI MỚI, CÒN BÂY GIỜ NGỒI YÊN ĐI, CON HEO NHIỀU CHUYỆN End chap 6 | |
| | | Hoahoa [hoàng hậu] Moderator
Medal : Tổng số bài gửi : 175 Thank : 18 Join date : 20/09/2010 Age : 32 Đến từ : ๑۩۞۩๑♥Gia tộc JAE KUTE - BÀ NĂM JAE♥๑۩۞۩๑
| Tiêu đề: Re: [Long funfic] Hello my pig 2010-10-18, 10:40 pm | |
| Chap 7
Jaejoong chu mỏ liếc hắn rồi ngồi lại đàng hoàng, nhưng…..
1s
2s
3s
4s
5s
“liếc”
6s
7s
“liếc liếc”
8s
9s
10s
PHỤT!!!!!!!!!!!(máu mũi văng tùm lum!)
_Ê! Sao vậy?- hắn thắng gấp và nhìn sang bên cậu một cách lo lắng
“liếc”
PHỤT!!!!!!!!!!!PHỤT!!!!!!!!!!!!!!!!(máu bắn đầy mặc Yunho)
_Sao vậy?- hắn ngơ ngác nhưng cũng vội lấy khăn giấy nhét vô hai lỗ mũi của Jaejoong( jaejoong thở bằng cái gì đây trời?)
_Thật ngưỡng mộ!(liếc liếc)
_Ngưỡng mộ cái gì?- Yunho nhìn theo hướng mắt của cậu
1s
2s
3s
“Nhìn lên”
“Nhìn xuống”
“Nhìn lên”
_AAAAAAAAAAAAAAAA!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!- hắn bắt tay hình dấu X_ĐỒ HÁO SẮC!!!!!!!!!!!!!!!!!!- hắn la hoảng
“Im re” “run run”
Thấy Jaejoong im lặng, Yunho cũng hơi ngạc nhiên, hắn lay lay đôi vai đang run lên từng chập của Jaejoong
_Ê! Sao vậy?
_.........
_Đừng có làm tui sợ nha? Có chết cũng nói một tiếng cho biết rồi chết chứ- hắn lay lay vai
_...........
_Ê? Ngẩn mặt lên nào, đau chổ nào ah?- hắn nâng cằm cậu lên
_.............Uhm…..uhm……..HAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Cậu cười ngặt ngẻo trước gương mặt không thể nào “ngu” hơn của Yunho
_Cười cái gì?- hắn cười gượng- cho cười ké với!
_ Ha ha ha, anh là…hức…hức….anh làm như…anh là….tr….trinh nữ không bằng ấy, ha ha haaaaaaaaaa! Me ơi, đau bụng quá đi,ha ha ha
………Xịt khói lỗ tai………
_KIM JAEJOONG! YA! CÓ NÍN KHÔNG THÌ BẢO?
Hắn đập mạnh vào tay lái rồi phóng xe đi về nhà
Jaejoong vẫn cười như điên trong xe, đến nhà, hắn thô bạo lôi cậu ra rồi tống cậu vào nhà
_Nhà tắm ở đằng kia, ở trỏng có bộ đồ của tui, cậu mặc đi- hắn chỉ chỉ
_Hi hi hi- cậu mím môi
-ĐỪNG CÓ CƯỜI NỮA- hắn hét lên
_Biết rồi biết rồi, vô là được chứ gì?- cậu mím môi bước vào nhà tắm
_Nhìn cười mà nóng cả mặt, cái tên heo đần, mai mốt phải cấm cậu cười mới được, chỉ cười với riêng tôi thôi- hắn lầm bầm
_Chuyện gì mà hét to thế Yunho?
_Ông nội?
Ông Jung với bộ pajama hình con heo và nón ngủ trên đầu, mắt nhắm mắt mở nhìn đứa cháu cưng đang nude 50%
_WOA! WOA!(chạy lại sờ sờ)_WOA! NGƯỠNG MỘ QUÁ, bắp thịt săn chắc, làn da rám nắng, woa! 6 múi cơ đấy, nhưng hơi nhỏ, mà thôi, như vầy là chuẩn rồi, đẹp đẹp đẹp- ông xuýt xoa
Yunho nãy giờ chết trân trước những lời nói của ông nội
_Bộ đẹp lắm sao?- hắn hỏi, mắt vẫn dán vào cửa phòng tắm
_Đẹp đẹp đẹp- ông gật lia lịa
_Vậy…sao ông không xịt máu mũi?
“BỐP!”
_AAA! SAO ÔNG ĐÁNH CON- hắn xoa xoa cái đầu đáng thương của mình
_Cháu cưng ah!- ông nhếch mép từ từ tiến lại gần hắn- Con khi dễ ông nội con quá nhá, coi ròm ròm như vầy chứ ngày xưa ông con phong độ gấp 10 lần con, múi nào ra múi nấy đấy, như thế mới có được Sengseng và Kuynkuyn chứ
_Oh!!!!!!!!!!- hắn giả vờ ngưỡng mộ- Thật tội cho ông quá, thương ông quá đi, hèn gì hai bà nội xài ông hao quá, bây giờ ấy, ông giống như …..nùi giẻ đội lốt người ấy, ha ha ha
_A, thằng này hỗn nhỉ?- ông giơ tay định đánh cho thằng cháu đích tôn một phát thì hắn nhanh chân né đòn
_Hey hey hey! Đệ ngũ đẳng nhé! Thua 2 cấp thì đừng liều mạng nha, hy sinh oan uổng đấy, lêu lêu lêu
Ông nóng giận, co chân lấy chiếc dép chọi cho hắn biết thân
………..
Dép đi đường dép
……….
_Xong rồi, cám ơn nh- BỘP!
Jaejoong vừa bước ra khỏi phòng tắm thì nhận ngay chiếc dép vô mặt, chiếc dép rơi xuống cũng là lúc mặt cậu đần thối ra
_OOOOOOOO!!!!!!!!!!- hai người còn lại đồng thanh
_ÔI! CHÁU CƯNG! ÔI CHU CHOA! SAO MÀ DỄ THƯƠNG THẾ NÀY(nựng nựng)! ÔNG XIN LỖI NHÉ! ÔNG LÀ ÔNG CHỌI CÁI THẰNG MẤT NẾT NÀY NÀY (chỉ chỉ), JAEJOONG CỦA ÔNG KHÔNG TRÁCH ÔNG CHỨ?(mắt long lanh lung linh)
_Jaejoong của ông?- hắn nháy theo
_Hừm!- ông trừng mắt
_Này, xin lỗi nhé, tại…..(đơ…5s…)tui đi tắm, nóng quá, hôm nay sao nóng thế nhỉ?
Hắn chạy ù vào nhà tắm và khóa cửa lại
Yunho’s POV
Cái quái gì vậy trời? sao mà nóng quá vậy? nhất là khi thấy cậu ta bước ra từ nhà tắm, trông thật là….
--hồi tưởng của Yunho-----
Jaejoong đứng yên như tượng sao khi “ăn” dép của ông nội, và hắn đã quay sang định nói với cậu ấy điều gì đó nhưng lại đơ 5s, và trong 5s đó, Yunho đã thấy đôi mắt to tròn, long lanh, ánh lên cái nhìn ngây thơ chiếc mũi nhỏ xinh, đôi má bầu bĩnh và hồng lên trông rất đáng yêu
Và …đôi môi đỏ mọng như trái cherry hơi cong ra như khiêu khích đối phương
Chiếc cổ thanh mảnh cùng với hai chiếc xương quai xanh
Nói chung là….QUÁ NÓNG BỎNG, QUÁ KHIÊU KHÍCH
-------End hồi tưởng-------
_Cậu ta có làn da thật mịn màng và hồng hào- hắn nhắm mắt tưởng tượng lại
“tỏn tỏn”
_Môi của cậu ta thật là đỏ, trông như trái cherry mà người ta dùng để làm mứt ấy, chắc nó ngọt lắm nhỉ
“tỏn tỏ tỏn”
_Xương quai xanh của cậu ấy cũng rất quyến rũ, trông đẹp quá
“tỏn tỏn tỏn”
Nhận ra tiếng ồn ngày càng nhiều, hắn nhăn mặt mở mắt ra nhìn xung quanh
……….
Mắt hắn mở to, miệng hắn cũng mở to
Hắn đang nhìn cái gì?
Một con quỷ với những ý nghĩ đen tối!
Mũi hắn chảy máu
Và…
Miệng hắn cũng….
_Điên rồi điên rồi, mày đang nghĩ cái gì thế này? (lấy khăn chùi mũi chùi miệng), tắm thôi tắm thôi
Khi hắn bước ra, vừa định lau khô cái đầu thì cảnh tượng trước mắt khiến hắn không thể không hét lên
_AAAAAAA!!!!!!!!!!!!!!!!!MẤY NGƯỜI ĐANG LÀM CÁI GÌ THẾ NÀY?
Trước mặt hắn là ông nội đáng kính đang nắm lấy bàn tay trắng trắng xinh xinh (của hắn) mà vuốt vuốt, chỉ chỉ coi bộ vui lắm, bên kia thì gật gật cười cười trông cũng đồng tình lắm cơ
_YA!
Hắn chạy lại ngồi giữa 2 người
_YA! ANH LÀM GÌ VẬY? PHÁ HỎNG CHUYỆN TỐT CỦA TUI!- Jaejoong đánh mạnh vào lưng hắn khiến hắn chúi nhủi
_YA! TUI MỚI CỨU CẬU ĐẤY?
_AI CẦN ANH CỨU, ÔNG ĐANG COI BÓI CHO TUI MÀ
_Coi bói?- hắn nhìn sang ông nội đáng kính
Mắt Yunho: Coi bói? Hô hô hô! Ông nội ah! ông biết coi bói lúc nào thế ạ? Sao con không biết chứ
Mắt ông Jung: Hô hô hô! Có nhiều điều con không biết lắm, mà công nhận tay thằng bé vừa trắng vừa mềm, nắm vào thấy mát lạnh luôn, không như tay ai kia, xương với chả da
_Mắt Yunho: ông được lắm nhé, con sẽ mét bà nội cho ông ngủ với quản gia Lee dài dài, ha ha ha
_Mắt ông Jung: thách đấy, hê hê hê
“ọt ọt ọt”
Trận chiến bằng mắt kết thúc đột ngột khi một tiếng động vừa quen vừa lạ reo lên
Hai người cùng nhìn về một hướng
_Con đói!- Jaejoong cười gượng
Hai người nhìn nhau
_Nhà hết đồ ăn rồi
End chap 7
Chap 8
Jaejoong lắc đầu khi nhìn vào tủ lạnh nhà họ Jung, nó có quá nhiều thức ăn và chúng hoàn toàn còn rất tươi, thế mà bảo là nhà hết đò ăn đấy
-Con thấy nhiều mà ông!- cậu lấy ra một số thứ bỏ vào rổ
_Toàn là đồ sống thôi, ta thì không biết nấu, nó (liếc về phía Yunho) thì khỏi phải nói, đầu bếp duy nhất ở đây (ám chỉ bác quản gia, bác ta là quản gia kiêm đầu bếp, kiêm làm vườn, kiêm hết mọi thứ trừ cái chức chủ nhà thôi) đã xin về quên ăn đám cưới thằng cháu rồi, mai mới lên
_Vậy lúc nãy ông ăn gì?- hắn nhướng mày
_Mày không biết tới điện thoại á? Một cuộc thôi, đồ ăn đầy nhà
_Nhưng nó không ngon bằng đồ làm nhà đâu, để đó, con làm cài món cho ông ăn nhé, con nấu ăn cũng không tôi đâu- cậu cười lém lỉnh
_Woa! Dễ thương quá đi, lại biết nấu ăn nữa ah? con xứng đáng là dâu ..!- ông reo lên khoái chí nhưng bị Yunho bịt mồm lại không thương tiếc- ông giết con ah? sao lại nói như thế với con heo đó chứ- hắn nói thầm với ông
_Gì cơ ạ?- cậu ngoái đầu ra sau với đôi mắt to tròn
_Làm thì lo làm đi, nhiều chuyện- hắn liếc xéo khiến cậu bực tức quay sang trả thù lên đám rau củ tội nghiệp
_Xong rồi đây!
Cậu đặt món cuối cùng lên bàn với vẻ tự hào rồi ngồi xuống nhìn hai ông cháu họ đã đang và sẽ bất động nếu cậu không gọi họ
_Sao thế ạ?- Jaejoong thắc mắc- bộ nhìn không đẹp sao ạ?
_Không! qua đẹp là đằng khác ấy chứ!- ông xuýt xoa- con giỏi quá
_Đẹp thì đẹp nhưng mùi vị thì…hên xui- hắn lắc đầu
_Vậy thì đừng ăn- cậu chu mỏ rồi và bát cơm vào miệng
_Wa! Ngon lắm đó, món này ngon, món này cũng ngon, cả món này nữa chứ, ngon tuyệt cú mèo- ông gấp lấy gấp để và tống tất cả vào miệng
Yunho’s POV
Uh! Nấu cũng được đấy, hợp khẩu vị với mình, làm dâu nhà họ Jung cũng không tồi đâu nhỉ(cười mỉm chi)
Ác quỷ: quái! Mới có mấy món mà đã phục rồi sao? Sao dễ dụ thế?
Thiên thần: đó là nghệ thuật giữ chồng đấy, đường đi đến tình yêu của người đàn ông là đi qua bao tử họ trước đấy, he he he
Ác quỷ: ngươi! (im bặt)
End Yunho’s POV
“I knew I loved you before I met you, I think I dreamed you into life. I knew I loved you before I met you, I have been waiting all my life”
Jaejoong vội lấy điện thoại ra và cậu nở nụ cười ấm áp khi thấy dòng chữ chạy trên màn hình- Wonnie yêu dấu
_Em nghe đây anh!- cậu cười tươi khiến ai đó nhíu mày
“Em điện anh có chuyện gì không?”
_Ah không, lúc nãy em đi lạc nên điện cho anh nhưng lại không được, nhưng anh đừng lo, bây giờ em đang ở nhà bạn, không sao rồi
“Anh xin lỗi, lúc nãy máy anh hết pin nên không nghe em gọi được, em đang ở nhà ai, anh đến đón em về nhé”
_Em ở nhà của Yunho, ở…!@#$%^&*, em đang ăn cơm nè
“vậy 30p sau anh lại nhé”
_Dạ!- cậu gật đầu
Jaejoong kí hửng bỏ điện thoại vào túi mà không để ý thấy cái nhìn tóe lửa từ mắt Yunho
_Ai?- hắn hỏi
_Huh?- ông Jung và Jaejoong cùng nhìn về phía hắn với đôi mắt “cái gì vậy?”
_Ai gọi cho cậu vậy?- hắn nhìn cậu
_Ah!- cậu cười- là Wonnie, bạn trai tui- cậu tự hào nói
_Bạn trai?- hắn nhíu mày, ông Jung cũng nhíu mày
_Uh! Người yêu tui đó, Wonnie là tốt nhất, he he he- cậu cười hạnh phúc rồi ăn tiếp
Yunho’s POV
Bạn trai? Con heo đó có bạn trai? Sao mình lại giận đến thế này, bình tĩnh yunho, mày phải bình tĩnh, mắc gì mà đau thế này, đau quá, bực quá, nhưng cậu ta….AAAAAAAAAAA!
End Yunho’s POV
_Sao cậu gọi cho tui khi lạc đường, không gọi bồ cậu ấy- hắn gầm gừ
_Không gọi được, gọi bố mẹ cũng không được, chi hai cũng không mà Wonnie cũng không nên mới gọi anh đó chứ, bộ anh tưởng anh tốt lắm sao mà tui gọi
“XÌ!!!!!!!!!!!!!!!!!!!” hai lỗ tai Yunho bốc khói đen
_Oh!- lúc này ông Jung mới nói, nãy giờ ông âm thầm quan sát cháu cưng của mình và ông đã hiểu phần nào thái độ của anh rồi- Cháu cưng ah! hơi bị khó đó nha, cố lên- ông thì thầm vào tai hắn
_Hứ!
_Mà con không thấy bố mẹ Yunho và bà nội ạ!( trời! gọi bà Yunho là nội rồi kìa)
_Bố thằng này đi nước ngoài làm ăn rồi, mẹ nó thì chính với chả sự, còn bà nhà ông thì đi du lịch với bà nội nhỏ của nó, bỏ ông bơ vơ ở đây- ông xìu mặt
_Ai biểu chứ!- hắn chu mỏ
_Đấy! gia tài có thằng cháu trai, coi nó như ngọc như ngà mà nó thế đấy, phải cho con làm dâu nhà ông, trị thằng này nhỉ- ông Jung cười mỉm
_Ông!- cậu đỏ mặt
_Sao? Bộ muốn lắm hả?- hắn cười điệu- hèn gì hồi nãy trong xe nhìn thấy người ta thì xịt máu mũi nhé- hắn châm chọc
_Ô hô! Có chuyện này nữa sao? Người ta nói nhìn người khác mà có ý đồ xấu là chảy máu mũi đó- ông Jung bồi thêm
_Con….- Jaejoong càng đỏ mặt- không nói nữa, con ăn cơm đây
Ba người vừa ăn xong thì có tiếng chuông cửa, Jaejoong vui mừng reo lên
_Là Wonnie đấy, tôi phải về thôi, xin phép ông con về ạ!- cậu ríu rít chạy ra cổng và lên xe đi mất
_Yunnie ah! con phải cố gắn nhiều đấy- ông vỗ vai hắn
_Xì!- hắn nguýt dài nhưng vẫn dõi theo bóng cậu một cách tiếc nuối
End chap 8
| |
| | | angel3111996 Newbie
Tổng số bài gửi : 1 Thank : 0 Join date : 18/01/2011
| Tiêu đề: Re: [Long funfic] Hello my pig 2011-02-13, 7:45 pm | |
| Truyen hay lem mau mau dang lemn tap khac di nhoa
| |
| | | pony_just_love_dbsk Newbie
Tổng số bài gửi : 1 Thank : 0 Join date : 21/07/2012
| Tiêu đề: Re: [Long funfic] Hello my pig 2012-07-21, 8:53 pm | |
| | |
| | | Sponsored content
| Tiêu đề: Re: [Long funfic] Hello my pig | |
| |
| | | | [Long funfic] Hello my pig | |
|
Trang 1 trong tổng số 1 trang | |
Similar topics | |
|
| Permissions in this forum: | Bạn không có quyền trả lời bài viết
| |
| |
| |
|