Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.



 
Trang ChínhLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập
♥️ (¯`•♥️Chào mừng bạn đến với Cassiopeia Family ♥️•´¯) ♥️

 

 [Longfic]CHIẾN THẦN

Go down 
5 posters
Tác giảThông điệp
Vannie
Admin
Vannie


Medal : [Longfic]CHIẾN THẦN 27170110[Longfic]CHIẾN THẦN Dm0_7010[Longfic]CHIẾN THẦN Pf0_7010
Tổng số bài gửi : 233
Thank : 23
Join date : 13/09/2010
Age : 34
Đến từ : ๑۩۞۩๑♥Gia tộc CASSIER - Bà cả JAE ♥๑۩۞۩๑

[Longfic]CHIẾN THẦN Empty
Bài gửiTiêu đề: [Longfic]CHIẾN THẦN   [Longfic]CHIẾN THẦN Empty2010-09-26, 4:17 pm

Tình hình là thấy bạn Mun nhà mềnh chống đỡ cái Box này vất vả quá nên Ad ta đây mới lặn lội đi kiếm Fic giúp bạn.
Mau mang quà đến đa tạ ta đi [Longfic]CHIẾN THẦN 420133

SS Rồng là một trong vài tác giả ta đây rất thích nên phải bê ngay về đây.
Hơi đau lòng một tí vì mấy tác phẩm " đỉnh cao" ss ý không cho re-post [Longfic]CHIẾN THẦN 578587 .
Dù sao thì mềnh cũng thích " Chiến Thần". Mang được về là mãn nguyện rùi [Longfic]CHIẾN THẦN 578587




Trích dẫn :

  1. (¯`•♥Vannie♥•´¯) ♥

    14:00 25-09-2010
    E chào ss
    E là admin của cassvn.fare-forum.net
    E muốn xin phép ss cho e được re-post 2 fic Chiến thần (1-2) và Hello my pig sang rum của e có được không ạ ^^
    E rất thích những fic của ss nhưng từ trước đến nay toàn làm silent reader thui ^^
    E sẽ rất vinh dự nếu rum của e được đăng những tác phẩm của ss
    ^^
  2. [Longfic]CHIẾN THẦN Tn_1

    yunyunjaejae

    Cách đây 13 phút
    được thôi em, khi nào pots nhớ đưa link cho ss nha



Author: rồng

Disclaimer: DBSK belongs together
Pairing: only Yunjae
Genre: SARating: 13+
Length: ongoing

NOTE: BẠN ĐANG SỐNG TRONG MỘT THẾ GIỚI KHÔNG PHÂNBIỆT BẤT CỨ THỨ GÌ (fic của rồng luôn luôn là thế đấy, câu nói bất hủ)

Summary: Ai ngăn cản bước tiến trái tim ta.....đều phảichết

[Longfic]CHIẾN THẦN Ap_20090705033454284

GIỚI THIỆU NHÂN VẬT ( HAI NHÂN VẬT CHÍNH VẪN TRONG GIAI ĐOẠN TÌM ẢNH NÊN CHƯA THỂ UP ĐƯỢC, CHỈ CÓ NHỮNG NHÂN VẬT PHỤ LÊN THÔI NHÉ)

LIỆT HỎA: vị thần hùng mạnh và tàn ác nhất trong tam giới, Ngài luôn muốn làm chủ của tam giới
[Longfic]CHIẾN THẦN Ap_20090713105144845.jpg?lb_____DKS22dr

KIM JAEJOONG: có một thân thế bí mật, là một người ôn hòa, nhã nhặn nhưng đôi khi cũng tinh nghịch và lém lĩnh

[Longfic]CHIẾN THẦN Ap_20090713105551974


KU HYE SUN: thất công chúa nước Shin Ki, tính tình háo thắng và có tính sở hữu cao

[Longfic]CHIẾN THẦN Ap_20090709121126159


Moon Hae Jun: là vị hỏa thần hiện tại của tiên giới và hạ giới, tính tình điềm đạm hơn Liệt hỏa và ngọn lửa do anh tạo ra cũng không thể sưởi ấm mọi người trong mùa đông được

[Longfic]CHIẾN THẦN Ap_20090709111217779

Jang Nara: đại công chúa của Shin Ki, tính tình nhu mì và lễ phép, tuy nhiên, chẳng ai biết trong đầu nàng đau toan tính cái gì

[Longfic]CHIẾN THẦN Ap_20090709121153936

Lee Bo Young: được mệnh danh là hoa khôi Hồng trà, bạn thanh mai trúc mã với Jaejoong

[Longfic]CHIẾN THẦN Ap_20090711125705743

Choi Seung Hyun: kiếp sau của Phong thần- kẻ bị Liệt Hỏa chém đầu năm xưa

[Longfic]CHIẾN THẦN Ap_20090711125800262

CHAP 1

Liệt Hỏa

- vị thần có quyền lực và đáng sợ nhất trong tam giới, Ngài nắm giữsự sống của con người nhưng Ngài là người vô cùng háo chiến, Ngài có thể giếthàng vạn người không chớp mắt nên tam giới vô cùng nể sợ Ngài. Rồi 1000 năm,2000 năm trôi qua, Ngài không cam tâm khi bản thân Ngài quá tài giỏi, quáthông minh và có quyền lực nhưng lại phải chịu sự cai quản của Thượng đế, Ngàikhông cam tâm, Ngài nhất định phải là chúa tể của tam giới, Ngài nhất định phảilà chúa tể

Tiên giới, Thần tiên lần lượt bị giết hại, họ chết một cách đau đớn tronglửa tam muội của Liệt hỏa, Ma giới kêu than khi chúng bị thiêu đốt bởi lửa mặttrăng của Ngài. Sinh linh đồ thán, tiếng oán cao đến tận trời, Thượng đến nhìnsinh linh bị giam trong lửa đỏ, vợ xa chồng, con xa cha, Người đã khóc, nhưngnước mắt Người không đủ để dập tắc ngọn lửa mà Liệt Hỏa đã tạo ra và lần đầutiên Tiên Giới và Ma Giới kết hợp với nhau, họ cử những vị thần tài giỏi nhấtcủa tiên giới và những âm binh mạnh mẽ nhất của Ma giới để diệt trừ nhưng đềubị thảm bại trong tay Ngày, số lượng ra đi bây giờ đã lên đến hàng chục vạn.

Núi Dong Bang, nơi diễn tra trận ác chiến giữa Liệt Hỏa và 89 vạn thiên binhthiên tướng cùng 117 vạn âm binh

_LIỆT HỎA! NGƯƠI MAU MAU CHỊU TRÓI! NGƯỜI KHÔNG THỂ NÀO CHỐNG ĐƯỢC HÀNG VẠNTINH BINH NHƯ THẾ NÀY ĐÂU!- vị thần với mái tóc dài đến đầu gối chỉ cây quyềntrượng vào mặt vị thần với mái tóc đỏ như máu
Ngài không nói mà chỉ vuốt đầu con thú cưng bên cạnh mình

_LIỆT HỎA! LẦN NÀY NGƯƠI KHÔNG THOÁT ĐƯỢC ĐÂU! BỌN TA SẼ TRẢ THÙ CHO CÁC ÂMBINH ĐÃ BỊ NGƯƠI GIẾT HẠI

Ngài không nói gì, chỉ nhếch mép cười

_LIỆT HỎA! NGƯƠ…………

“PẶT”

Đầu Phong thần rơi xuống là lúc Ngài cùng con mãnh thú lao vào cuộc chiến,hai chọi với hàng trăm vạn tinh binh nhưng ngày vẫn không suy suyễn, Ngài vẫnrất mạnh mẽ. Ngài đi đến đâu, máu nhuộm đỏ dưới chân ngai, cây trường thươngkhông ngừng được vung lên, nó là ám ảnh của biết bao nhiêu thiên binh thiêntướng cũng như âm binh. Họ tìm cách tấn công những nhược điểm của Ngài nhưngtiếc thay…..Ngài không có nhược điểm. Liệt hỏa không hề có nhược điểm

Trận chiến không cân sức ấy diễn ra năm ngày năm đêm, số tinh binh đã vơi đi2/3 nhưng họ cũng khiến co Liệt Hỏa khá mất sức, Tinh binh không ngừng đượcphái xuống hạ giới để diệt Ngài và nó khiến ngài thật sự mệt mỏi

“YA!”

Liệt Hỏa xoay mạnh trường thương của mình bằng tất cả sức lực còn lại củamình, Ngài đánh tan được 23 vạn thiên binh và 48 vạn âm binh, nhưng đó cũng làlúc Ngài sụp xuống đất, Ngài thật sự rấ mệt

_LIỆT HỎA, NGƯƠI ĐÃ KHÔNG CÒN CHÚT SỨC LỰC RỒI, MAU MAU CHỊU TRÓI

_Đến giờ này vẫn còn lớn tiếng với ta?- Ngài nhếch mép- Tuy ta đã xuống sứcnhưng các ngươi không bao giờ giết được ta, kể cả lão thượng đế đáng chết kia-Ngài chỉ tay lên trời- Hỏa Kỳ Lân, ngươi nhất định phải bào vệ nó, bằng cả mạngsống của ngươi, một ngày nào đó, ta sẽ trở lại

Liệt Hỏa giơ cao bàn tay và bấu vào bên ngực trái, Ngài lấy ra một viên phalên màu đỏ và bỏ vào miệng của Hỏa Kỳ Lân

_Nhớ! Ngươi nhất định phải bảo vệ nó, đến khi ta thức dậy

Liệt Hỏa đứng lên mở đường máu cho Hỏa Kỳ Lân, nó chạy theo sau Ngài và vộivàng bay lên không trung khi có cơ hội

_CÁC NGƯƠI NHẤT ĐỊNH PHẢI CHẾT!

Liệt Hỏa hét lên vang vọng trời xanh. Ngài vận hết toàn bộ sức mạnh trênngười tạo ra một khối cầu lửa lớn và bao trùm toàn bộ binh lính ở đó, tiếng hétvang vọng trời cao, tất cả Long Vương vội vã làm mưa làm gió nhưng không thểdập tắt được ngộ lửa hung hãn của Ngài. Nó thiêu rụi toàn bộ núi Dong Bang vàngàn năm sau đó, cỏ cây vẫn không thể mọc trên ngọn núi ấy

Ngài ngã xuống với đôi mắt nhắm nghiền, Ngài không chết, Ngài chỉ ngủ, LiệtHỏa không bao giờ chết, Ngài chỉ ngủ mà thôi, một giấc ngủ dài hàng vạn năm

End chap1




Chap 2

_như vậy… “ông” lửa sẽ không tỉnh lại nếu không có trái tim hả ông?- đứa bévới đôi má phúng phín ôm chân
công mình mà hỏi

_đúng rồi! ông lửa sẽ ngủ mãi mãi, nhân gian tương truyền rằng người nào sởhữu trái tim của ông lửa thì có thể thao túng cả trời đất, cho nên rất nhiềuanh hùng hào kiệt ra sức tìm kiếm nó với giấc mộng bá chủ, ngay cả những bậc đếvương cũng như thế đấy

_mai mốt con cũng đi tìm nữa, nhưng con không làm lớn đâu, con ước cho ôngấy giúp ông sống hoài với con cơ

_Jaejae ngoan quá- ông xoa đầu bé rồi bỏ thêm củi vào lò

_ông ơi, ông lửa ngủ rồi sao mình có lửa để nấu cơm vậy?- be chỉ những ngóntay về phía ngọn lửa đang cháy

_sau khi ông lửa chìm vào giấc ngủ, Thượng đế đã tạo ra một thần lửa mới đểsưởi ấm cho con người, nhưng vị thần này không mạnh như ông Lửa trước nên ngọnlửa có vẻ yếu và không thể làm ấm con người trong những đêm mùa đông lạnh căm,vì vậy mà chúng ta phải mặc thêm áo ấm đấy cháu, nào, đã tối rồi, ngủ đi, sángmai chúng ta sẽ đi chái chè nhé, ngày mai sẽ vất vả lắm lắm

_dạ

Bé Jaejae rút sâu vào lòng ông mình mà ngủ, đêm nay trời mưa lớn lắm, giócũng lớn lắm nhưng chẳng hạt mưa và ngọ gió nào có thể chạm vào ngôi nhà tranhnhỏ của hai ông cháu cả, một khối cầu lớn màu đỏ đã giúp ngôi nhà nhỏ của haiông cháu thoát được một trận cuồng phong lớn.

Trong đêm đen, họ không biết rằng, một đôi mắt đỏ như máu đang nhìn chằmchằm vào cậu bé đang ngủ say, nó gru lên vài tiếng khi những cơn gió quái átmuốn xuyên qua lớp màn bảo vệ của quả cầu

_grao!

Bé Jaejae giật mình khi nghe tiếng kêu lạ, cậu ngồi nhỏm dậy và nhìn xungquanh

_nội ơi! Nội ơi!- bé lắc lắc lấy vai ông- có con gì kêu, Jaejae không ngủđược

_huh?- ông mệt mỏi mở mắt- ngủ đi nào, tại tiếng mưa đấy con ạ, không có congì đâu, đừng sợ!- ông kéo cậu nằm xuống

Bé Jaejae gỡ tay ông ra rồi leo xuống giường, bé đi lại đóng cánh cửa sổ bịgió quật ra

_đừng kêu nữa nha, bạn làm mình sợ lắm!- cậu nói thầm và nhìn xung quanh

Bé Jaejae đóng kín cửa lại rồi leo lên giường và rút sâu vào lòng ông và ngủngay sau đó


Cánh cửa lại từ từ mở ra và đôi mắt đỏ lại xuất hiện, nó lại nhìn chằm chằmvào bé nhưng lần này nó không
kêu lên nữa, nó im lặng nhìn bé ngủ

…………

Buổi sáng, bé Jaejae phải cùng ông lên nương trà để hái trà, tuy mới 5 tuổinhưng bé rất giỏi, bé luôn dậy sớm để nấu cơm và gói cơm lại cho ông và bé, sauđó chạy đi quét nhà và cuối cùng là gọi ông dậy, ông của bé đã hơn lục tuần rồinhưng ông vẫn khỏe lắm lắm, hai ông cháu cứ thế nương tựa nhau mà sống

_trận giông hôm qua lớn quá, cây lớn cũng đổ kìa ông- bé chỉ về cây cổ thụđã đổ kế bên nhà mình

_uh, chỉ một chút thôi là ông cháu mình bị đè chết rồi- ông xoa đầu bé,chúng ta đi thôi, trễ rồi

Hai ông cháu bắt đầu lên nương, với hai cái gùi trên lưng, bàn tay bé thoănthoắt hái những đọt trà non và
bỏ vào gùi

_Jaejae ah! Đi chơi chút đi rồi hái trà!

Bọn con nít cùng tuổi với bé réo tên bé ầm ĩ, bé cũng muốn đi chơi lắm nhưngsợ ông làm không nổi nên bé cứ phân vân

_đi chơi đi Jaejae!- ông mỉm cười nhìn bé

_dạ

Bé tươi cười nhìn ông và vội bỏ gùi xuống mà chạy lại nhóm bạn đang chờ mình

_Jaejae!- cậu bé to khỏe giơ tay lên với cậu

_Kang In! hôm nay bạn không phụ mẹ hái trà sao?

_mình xin mẹ đi chơi một lúc, chúng ta chơi trốn tìm đi

_ừ, chơi đi

Bọn trẻ bắt đầu chia ra nhiều hướng để trốn, bé Jae là chạy xa nhất, lần nàochơi trò này, bé cũng bị tìm ra đầu tiên nên lần này bé quyết tâm không để bịtìm ra nữa

_a! có cái hốc nhỏ

Bé Jae vui mừng chui vào trong, do thân người khá tròn nên bé không vàođược, nhưng bé lại phát hiện ra một cái hốc lớn hơn ở kế bên, nó được phủ bởirất nhiều dây leo

_a ha! Trốn trong này thì Kang In làm sao tìm ra được

Cậu hí hửng chui tọt vào trong

Bên trong rất ấm, ấm hơn nhiều khi cậu mặc áo ấm và ngồi trước bếp lửa, ấmlắm, giữa tiết trời se lạnh này thì ngồi đây mà có củ khoai nướng thì còn gìbằng

_gru!

Bé Jae giật mình khi nghe tiếng động phía sau mình, bé quay lại

_woa! Bạn là con gì vậy?

Cậu tròn mắt nhìn con vật có đôi mắt đỏ ngầu

_mình có thể chạm vào bạn không?

Con vật không gru mà chỉ chầm chậm tiến về phía cậu, thân người nó phát ramột màu đỏ ấm áp lắm, giống như có lửa cháy vậy đó

Nó dụi đầu vào lòng cậu và liếm lên mặt cậu khiến cậu cười khúc khích, chợtnhớ ra mình đang chơi trốn tìm nên vội bụm miệng lại

_í chết, mong làm Kang In không nghe thấy
Con vật liếm lên má cậu một lần nữa rồi quay lưng bước đi, bé cũng tò mò lắmnên cũng vội bò theo con vật đó

Bé bò theo nó rất lâu, càng lúc lối vào càng nhỏ khiến cho bé càng thêm khókhăn, nhưng cuối cùng cũng tới nơi, bé thật sự không thể tưởng tượng được mộtcái hốc nhỏ như vậy mà ăn thông với một thạch động to tướng đến thế, bé khônghề biết rằng bây giờ cậu đang ở bên trong ngọn núi Dong Bang

_ở đây đẹp quá!- bé nhìn xung quanh- a! có trái nữa nè

Bé Jae nhón chân để hái những quả lạ trên dây leo nhưng con vật đã nhanhhơn, nó ngoạm lấy bụng bé nhưng không hề làm bé đau, nó phóng lên một vách đálớn và đặt cậu xuống

_huh? Ai đang ngủ ở đây vậy?

Bé nhón chân nhìn vào nhưng không thể thấy được, con vật lại một lần nữangoạm lấy bé và đứng trên một cách đá cao hơn để bé nhìn xuống

Bé mở to đôi mắt vốn không nhỏ của mình mà nhìn người đang nằm ngủ trướcmặt, đó là một anh thanh niên rất đẹp trai, đang nằm ngủ trong một khối cầubằng băng, người đó người đó vận trang phục đỏ, mái tóc cũng đỏ, bé thích nhấtlà cái dấu in lên trán người đó, tay người bắt chéo trước ngực với một câytrường thương và cây kiếm ở mỗi tay

_anh này đẹp thật, nhưng sao lại ngủ vậy? cậu đưa bàn tay nhỏ bé của mìnhchạm và quả cầu nhưng bé vội thét lên và rụt tay lại, bé có cảm giác không thểthở nổi khi chạm vào nó. Từ nhỏ xíu đến giờ, bé rất sợ nước và những thứ lạnhnhư băng tuyết, nó khiến bé không thể thở nổi nữa

Con vật đặt bé xuống đất và dụi đầu vào người bé, bé thích con vật này lắm,tuy răng nó dài và nhọn thật nhưng nó không hề làm bé đau và nó có vẻ thích bélắm

_chúng ta làm bạn nhé!- bé vừa vuốt bộ lông mềm mại của nó vừa nói

_gru

_để mình đặt tên cho bạn nhé, mình tên là Kim Jaejoong, vậy bạn sẽ là KimJoonggie nhé, còn anh trên kia sẽ là Kim Jaejae nhé, ba chúng ta là bạn nhé

Bé vuốt lông Joonggie và hình như bé nhìn thấy, con vật đang mỉm cười

End chap 2


Chap 3

_ Joonggie này, bạn trông hung dữ quá trời, nhưng bạn dễ thương quá- bé vuốtnhẹ bộ longp đỏ rực của nó“gru…..gru…..”

_bạn đưa mình lên xem Jaejae ca ca nhé, mình muốn chào tạm biệt ca ca

Con vật lại ngoạm vào bụng bé và đưa bé lên cao, lần này nó lơ lửng trênkhông để cho bé nhìn kỹ gương mặt người đang nằm ngủ trong khối cậu trong suốtkia

_ Jaejae ca ca ah! Lúc nãy em đã đặt tên cho anh đó, anh là đại ca, em lànhị ca còn Joonggie là tiểu đệ nhé, em phải về rồi, không thôi ông nội sẽ lolắng đấy, ngày mai em lại đến thăm ca ca nhé- bé vẫy vẫy bàn tay múp míp củamình

Bé bò theo đường vào lúc nãy mà ra, lần này con vật mà bé đặt tên làJoonggie không đi theo bé, đến khi ra tới hang thì bé ngạc nhiên khi bên ngoàitrời đã tối sầm lại và mưa tầm tã, sấm chớp không ngừng nổi lên khiến be sợ quámà khóc thét lên, bé sợ nhất là sấm chớp, nó cứ như muốn đánh bé vậy, luôn luônnổ lên trước mặt bé

_HU HU HU! ÔNG ƠI! JAEJAE SỢ QUÁ ÔNG ƠI! HU HU HU!

Bé ngồi đó mà khóc ngon lành, nhưng không ai đến đón bé cả, họ đã vội chạyvề trú mưa rồi

“gru!”

Bé vui mừng khi nhìn thấy người bạn mới quen của mình đang ngồi bên cạnhcậu, bé vội ôm chặt lấy nó mà khóc

_hu hu hu Joonggie ơi! Mình không về nhà được, huh u hu, mình sợ sét lắm,huh u hu

Con vật gầm gừ nhìn lên trời và nhe hàm răng sắc nhọn của nó ra như cảnh báonhững vị thần ở đó, không được làm cậu bé đang ôm lấy nó sợ hãi, không được

_JAE JAE AH! CON Ở ĐÂU? JAEJAE AH!

Bé Jaejae mừng rỡ khi nhận ra đó chính là giọng của ông mình, bé vội chui ravà hét lên

_ÔNG ƠI! CON Ở ĐÂY! ÔNG ƠI! CON Ở ĐÂY!

Ông lão vội chạy lại và bế bé lên cao

_trời ơi! Con đi đâu vậy? ông lo quá

_con mới quen bạn Jaejae, ở đây nè- bé chỉ vào trong nhưng con vật đã biếnmất tự lúc nào

_đâu?

_chắc bạn ấy sợ người lạ

Ông Kim lắc đầu với đứa cháu trai của mình, ông vội lấy áo rơm nhỏ của bé ravà quấn quanh người bé

_chúng ta về thôi nào Jaejae

_ông bế con đi! Con sợ sấm

_ừ! Về thôi nào

Bên trong hang, đôi mắt đỏ ấy nhìn hai ông cháu bước đi trong ngày mưa

Cơn mưa này lớn lắm, mưa tát vào gương mặt non nớt của bé, sấm chớp như muốnbổ vào bé khiến bé rất sợ, tại sao đang yên đang lành như thế trời lại đổ mưachứ? Cũng may là nhà hai ông cháu ở trên núi, nếu không, cũng không biết sẽ nhưthế nào nữa

Mưa vào một ngày đầu xuân

Cách đó không xa

_sư phụ! Người nhìn gì thế?- bé gái với gương mặt thon nhỏ cùng với áo yếmxanh chạy đến bên sự phụ mình, vuốt ve chòm râu dài của ông

_Phía Bắc có đại nạn rồi! đại nạn……- ông lão suy tư

_sư phụ đừng lo, khi nào con lớn, con sẽ cứu đại nạn của sư phụ- bé gái tươicười nói

_công chúa ah!- ông lão bế bé gái lên và thơm vào má bé- lớn lên, cón nhấtđịnh phải đến phía Bắc, cứu dân độ thế nhé

_dạ!

Ông lão ôm cô công chúa nhỏ vào lòng và nhìn lên trời. ông vốn là nhà chiêmtinh giỏi và là thầy của công chúa, đã bao mươi năm nay ông theo đuổi giấc mơđánh thức Liệt Hỏa- kẻ nắm giữ sức mạnh của Lửa, ông lẽ nắm lấy trái tim Ngàivà bắt Ngài phải phục tùng ông, phải làm theo lời ông nói, ông sẽ dùng lửa củaNgài mở rộng bờ cõi, tạo phước cho bá tánh và cảm hóa Ngài thành một vị thầnlương thiện, nhưng có vẻ, thượng đế không cho phép bất cứ ai phá rối giấc ngủcủa Ngài, Người biết, chẳng có ai có thể chi phối Liệt Hỏa, đối với

Ngài chỉ cómột đó là giết hoặc bị giết

…………….

_ông ơi! Mưa mấy ngày rồi ông!- bé Jaejae nhìn ra cửa sổ khi ngoài trời vẫnmừa tầm tã

_đã ba ngày rồi, không khéo hạ nguồn bị lũ mất- ông lắc đầu ngao ngán- lạnhquá, con không mặc áo ấm sao?- ông quấn cái chăn quanh người

_con không lạnh ông ah!- bé chạy lại- ông ốm rồi, tại mưa hoài đây mà- béđặt bàn tay nhỏ xíu của mình lên trán ông

_con….ấm quá Jaejae ah!- ông mỉm cười nhìn bé

Mưa đã liên tục ba ngày nay, không khí lạnh buốt len lỏi vào từng lớp dathịt của dân làng, hầu như những người lớn tuổi ở đấy đều bị ốm cả, họ cần ánhsáng, và một số người do ốm quá nặng đã không qua khỏi, trong những ngày mưaấy, tiếng khóc than vang đến tận trời

Cơn mưa kéo dài bảy ngày bảy đêm khiến cho dân tình ca thán, nước mắt thấutận trời cao, triều đình Shin Ki, nơi đức vua Ku Hye Suk trị vì, ông đau lòngkhi thấy dân tình chìm trong bể khổ nên cho người đem bảy vạn tấn lương thựcđến cứu đói cho những dân làng trên dưới chân núi Dong Bang đồng thời cho mỗihộ dân 200 lượng để làm vốn gầy dựng lại cơ nghiệp, giúp dân làng xây lại nhàcửa khiến thần dân trên dưới một lòng, biết ơn đưc vua vô hạng

_ông ơi! Mai mốt con vô cái hang đó chơi nhé, con có bạn ở đó đó- bé chỉ vàocái hang bé tí ấy

_ai?

_bạn đó không giống con, bạn đó có bốn chân nhưng hiền lắm lắm lắm- bé cườitươi

_được rồi, vậy con đừng đi đâu đấy nhé

_vâng ạ- bé con mỉm cười rồi chui vào hang

_ Joonggie ah! Mình đến rồi đây!- bé la to

“gru”

_ah! Bạn đây rồi! lại đây, mình cho bạn cái này!

Bé chạy lại và lấy một gói nhỏ trừ trong bụng ra

_cái này là mình giấu ông đấy, bữa trưa của mình đó, ngon lắm

Bé bày ra một ít thịt và lá trà và lá nho

_này, xem nhé, lấy lá nho này để trên tay, rồi cho lá trà vào, mà phải làhồng trà của ông mình mới ngon, rồi cho thịt vào, cuốn lại, rồi ăn

Bé nói xong thì cho cuốn thịt to đùng mà bé vừa gói vào cái miệng nhỏ xíucủa mình, nó khiến cho hai má của bé phùng ra trông rất đáng yêu

_ă….hết…..ới……on ( nguyên văn: ăn hết mới ngon)

Bé lại lấy một lá khác và cuốn cho con vật một cuốn y như vậy và cho vàomiệng nó, một người một thú, ngồi cùng với nhau ăn hết cả gói thịt và lá trà

_ợ…..no quá, khát quá đi- bé xoa xoa cái bụng tròn vo của mình

Con vật gầm gư rồi phóng lên cai, nó ngoạm lấy một ít trái dại và đưa chobé, trái cây ở đây màu sắc sặc sỡ nhưng con vật chỉ cho bé ăn những quả có màuvàng tươi, có lẽ như chỉ có quả đó là ăn được

_hơi chua, nhưng nhiều nước thật, đã khát quá

Ăn uống no nên, béo trèo lên mỏm đá và nhón chân đến quả cầu băng

_ Jaejae ca ca hôm nay không dậy ah! Chúng em vừa ăn xong nè, ngon ơi làngon,anh mau dậy để ăn cùng chúng em nhé

Bé không để ý rằng, con vật đang mộp người một cách cung kính khi bé nhónchân chạm vào quả cầu băng

_hfnh như là ngày mai, công chúa sẽ đem thức ăn và gỗ đến xây nhà cho dânlàng đấy, công chúa tốt lắm, em sẽ dẫn công chúa đến thăm ca ca nhé- bé Jaejaemỉm cười

“gru?”

Con vật vội đứng lên, hàm răng sắc nhọn của nó đưa ra, hình như nó nghe thấymùi nguy hiểm, một mùi rất lạ, khác xa với mùi của bé Jaejae

_có ai ở đây không?

Con vật nhe rằng hầm hừ và chuẩn bị xông tới bé gái đang bước vào hang

_AAAAAAAAAAA!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!CON GÌ THẾ NÀY! DỄ THƯƠNG QUÁ

Bé gái ấy chạy lại ôm con vật trước mặt bé mà hôn chùn chụt, từ trước đếngiờ, cô bé chưa bao giờ nhìn thấy con vật đẹp đến thế, nhưng cô bé vội bỏ ra vìquầ áo của cô đang bốc cháy, con vật quá nóng để chạm vào

_A! CHÁY ĐỒ RỒI! CỨU VỚI

Bé Jaejae không hiểu chuyện gì nhưng thấy cô bé như thế liền chạy lại kéo côbé đến bên khối cầu bằng băng và áp ngực cô bé vào đó, ngay lập tức, lửa bị dậptắt

-phù! Cám ơn nhiều, tưởng chết cháy rồi chứ- cô bé thở phào

_bạn là ai?

_hả? ngươi không biết ta sao? Ta là công chúa Hye Sun, đến đây để giúp dânlàng xây nhà nè

_hả? bạn là công chúa?- bé chỉ vào cô bé trước mặt mình

_chính xác, ta chính là công chúa, sao người vẫn còn đứng, quỳ xuống hành lễmau!- cô bé chỉ tay xuống đất

Bé Jaejae tin ngay, và bé vội quỳ xuống, nhưng con vật đã gầm lên giận dữkhi một đầu gối của bé Jaejae chạm đất khiến vị công chúa nhỏ hoảng sợ mà khócthét lên

_OA OA OA! CON VẬT NÀY, DỄ THƯƠNG NHƯNG SAO LẠI DỮ ĐẾN THẾ

_công chúa ăn trái cây không, mình có nè- bé Jaejae đưa trái cây ra cho côngchúa, lập tức cô bé hết khóc

_ngon quá!

_sao bạn vào được đây?

_a! ở ngoài trời đang mưa lớn quá nê ta vào trú mưa, ai ngờ vào luôn đây



_trời lại mưa? Mới hết thôi mà?

_ta không biết, chỉ biết mưa lớn lắm

Con vật vội vã chạy ra ngoài, những ngày trước, nó không thể ra ngoài đườngvì khối cầu đang giam giữ chủ nhân của nó đang rung lên, nó sắp vỡ nhưng cố gắncách mấy, nó vẫn không thể làm cho khối vầu vỡ ra được, nó quá chắc chắn

Hỏa Kỳ Lân bay lên đỉnh ngọn Dong Bang, nó phát ra tiếng gầm làm rung chuyểncả ngọn núi và người dân ở đó, vô cùng sợ hãi

Tiếng gầm thứ nhất

Sấm chớp ngừng đánh

Tiếng gầm thứ hai

Mưa tạnh gió đều

Tiếng gầm thứ ba

Nắng về bao phủ cả ngọn núi

Tiếng gầm thứ tư, đất rút hết nước

Nó nhìn xuống dưới, dân làng đang hoan hô và bắt tay vào việc xây dựng lạinhà cửa, nó mới yêm tâm mà cào trong hang

Bên trong, bé Jaejae nói chuyện với công chúa có vẻ rất hợp nhau, cả hai cùngchơi đùa với nhau trong rất đáng yêu

_này Jaejae! Cái người đang nằm trong đó là ai vậy?- công chúa chỉ về khốicầu- ta muốn thấy mặt người đó

_nhưng mình không thể được, chúng ta nhỏ quá, còn Jaejae ca ca cao quá,không thấy được, phải nhờ đến Joonggie thôi

Bé nhìn quanh nhưng chẳng thấy con vật đâu cả

“gru”

Tiếng gầm gừ nho nhỏ của nó khiến bé Jaejae giật mình, bé vội chạy lại vuốtve nó

_bạn đi đâu vậy? bạn có thể cho công chúa thấy Jaejae ca ca không?

Con vật ngoạm lấy bụng bé trong khi bé ôm lấy công chúa, nó phóng người lêncao để cho hai đứa bé có thể nhìn thấy mặt chủ nhân của nó

1s

2s

3s

_ta tuyên bố, Jaejae ca ca sẽ là phò mã của Shin Ki quốc!- Công chúa nóidõng dạt

End chap 3


Được sửa bởi Vannie ngày 2010-09-26, 4:43 pm; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
http://cassvn.fare-forum.net
trangcoi2189
Admin
trangcoi2189


Medal : [Longfic]CHIẾN THẦN 27170110[Longfic]CHIẾN THẦN Dm0_7010
Tổng số bài gửi : 52
Thank : 1
Join date : 13/09/2010
Age : 35
Đến từ : ๑۩۞۩๑♥Gia tộc Cassier - em gái Jae♥๑۩۞۩๑

[Longfic]CHIẾN THẦN Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Longfic]CHIẾN THẦN   [Longfic]CHIẾN THẦN Empty2010-09-26, 4:39 pm

wow!!! [Longfic]CHIẾN THẦN 293520
Hình đẹp quá bà ơi [Longfic]CHIẾN THẦN 8485 ,Nhìn hình Ho mà mất đi 1 lít máu
truyện cũng hay nữa [Longfic]CHIẾN THẦN 437633
Về Đầu Trang Go down
http://cassvn.fare-forum.net
kimjunsu_kst
member
kimjunsu_kst


Tổng số bài gửi : 33
Thank : 1
Join date : 20/09/2010
Age : 29
Đến từ : chom sao cassiopeia

[Longfic]CHIẾN THẦN Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Longfic]CHIẾN THẦN   [Longfic]CHIẾN THẦN Empty2010-09-26, 5:02 pm

Hix, nhìn ảnh thấy ai cũng đẹp hết nhưng sao không thấy mấy lão kia nhỉ??? Exclamation
Về Đầu Trang Go down
shara1206
Newbie
Newbie
shara1206


Tổng số bài gửi : 17
Thank : 1
Join date : 19/09/2010
Age : 35
Đến từ : ๑۩۞۩๑♥Gia tộc JAE KUTE - BỒ NHÍ ♥๑۩۞۩๑

[Longfic]CHIẾN THẦN Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Longfic]CHIẾN THẦN   [Longfic]CHIẾN THẦN Empty2010-09-27, 8:10 pm

Ah ha, tớ cũng là fan của ss Rồng nữa đây nè Van ơi, 2 đứa mình lại cùng chung chí hướng Question
Phải nói rất khâm phục ss Rồng, ss viết fic nhiều mà fic nào cũng không trùng lặp ý tưởng hết và fic nào cũng hay cả.
Trong fic này phải nói là chồng tớ (tức là Jae ý mà) lúc nhỏ quá kute, đọc fic mà cứ muốn bắt cóc bé Jae đó (có nằm mơ quá không ta T^T)
Về Đầu Trang Go down
Vannie
Admin
Vannie


Medal : [Longfic]CHIẾN THẦN 27170110[Longfic]CHIẾN THẦN Dm0_7010[Longfic]CHIẾN THẦN Pf0_7010
Tổng số bài gửi : 233
Thank : 23
Join date : 13/09/2010
Age : 34
Đến từ : ๑۩۞۩๑♥Gia tộc CASSIER - Bà cả JAE ♥๑۩۞۩๑

[Longfic]CHIẾN THẦN Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Longfic]CHIẾN THẦN   [Longfic]CHIẾN THẦN Empty2010-09-29, 2:34 pm

@ sharra: ủa zậy hả
Tầng lớp " Đại lão" có khác nheery wicked
Tớ còn thích haeki nữa
Cậu có biết Au này không. Viết bustop ấy


Chap 4


Chap 4


_công chúa nói gì cơ?- bé Jaejae ngạc nhiên



_ta nói, ta sẽ lấy ca ca này làm chồng, anh ấy sẽ là phò mã của nước Shin Ki- công chúa nói lớn



_nhưng bạn mới có tám tuổi thôi



_tám tuổi là biết yêu rồi- công chúa nói lớn



_ồ! Vậy ư!- bé Jaejae gụt gặt đầu- nhưng công chúa ơi, mình mỏi tay quá hà, mình thả bạn xuống nhé- bé Jaejae méo mặt, quả thật công chúa quá nặng để bé ôm



_khoan, ta muốn nhìn ngắm ca ca thêm một chút nữa, ta ra lệnh không được thả ta xuống, thả xuống là ta chém đầu



Vừa dứt câu, con vật đã phóng người xuống, mang theo cả bé Jaejae và công chúa



_NGƯƠI DÁM TRÁI LỆNH TA?- công chúa chỉ vào con vật và quát lên nhưng con vật đã nhe răng nanh và lao tới bé khiến bé sợ hãi



_NGƯƠI DÁM BẮT NẠT TA? TA MÉT VỚI PHỤ HOÀNG, CHÉM ĐẦU NGƯƠI- công chúa giận đỏ cả mặt- CÒN KHÔNG MAU ĐƯA TA ĐẾN NGẮM CA CA



Con vật nhe răng một cách giận dữ, chưa một ai dám lớn tiếng như thế với nó và nếu không có bé Jaejae đứng chắn phía trước, chắc chắn nó sẽ xé xác con bé láo xược đó



_về thôi công chúa, trễ rồi, ông sẽ tìm mình mất- bé Jaejae kéo tay công chúa



_KHÔNG! TA KHÔNG ĐI! TA Ở LẠI VỚI CA CA- công chúa chạy lại khối băng mà ôm chầm lấy nhưng cô bé vội bỏ ran gay vì nó quá lạnh



“GRAO!”



Cả hai hoảng hồn khi con vật bổ nhào tới công chúa khiến công chúa sợ quá mà khóc thét lên, bé Jaejae cũng sợ quá, vội kéo tay công chúa mà chạy ra khỏi hang. Bên trong, con vật thủ phục dưới chân Ngài



_YA! TA ĐI GỌI QUÂN GIẾT CHẾT CON VẬT ĐÁNG GHÉT ĐÓ



_MÌNH KHÔNG CHO BẠN GIẾT JOONGGIE!- bé Jaejae hét lên rồi ôm lấy cửa hang



_NGƯƠI DÁM CÃI LỆNH CÔNG CHÚA SAO?- công chúa chống tay



_MÌNH SẼ MÉT ÔNG NẾU BẠN LÀM THẾ



_ YA OAOAOAOA!!!!!!!!!!!! NGƯƠI ĂN HIẾP TA! TA CHÉM ĐẦU CẢ NHÀ CÁC NGƯƠI, HU HU HU- công chúa khóc thét lên và giãi đành đạch



_hu hu hu, sao lại ăn hiếp mình chứ? Mình đi mét Kang In



Bé Jaejae vừa khóc vừa chạy về làng



_ Kang In ca ca ah! Có người ăn hiếp Jaejae, huh u hu- bé chạy bổ vào nhà Kang In và khóc thét lên



_HẢ? AI DÁM ĂN HIẾP JAEJAE? NÓI HUYNH NGHE, HUYNH ĐÁNH NÓ- Kang In nói lớn



_ta là công chúa đó, ngươi dám làm gì ta?



_công chúa ta cũng không sợ, ở nhà ta thì ta lớn nhất



_NGƯƠI!



_ngươi cái gì mà ngươi? Con bé láo xượt này, ta không cho ngươi ăn chồi chà thì nhà ngươi không chịu mà phải không hả?



Kang In vừa nói vừa lấy cây chổi quét nhà rượt đánh vị công chúa đáng thương khiến cô bé phải chạy đi tình sư phụ mình, đến khi ông giản hòa và cho kẹo hết cả ba thì họ mới chịu làm lành với nhau



Công chúa cùng với bọn trẻ trong làng vui chơi đến tận tối thì nhà của dân làng cũng được dựng xong, cô bé phải hồi triều ngay, nhưng cô bé không muốn đi, cô bé nói với sư phụ mình là thấy một cỗ quan tài trong cái hang bé xíu đó nhưng chẳng ai tin công chúa cả, vì cái hang đó rất nhỏ, chỉ đủ cho một đúa bé như công chúa chui vào thôi, công chúa tức lắm nhưng không làm gì được, do đó trước khi đi, công chúa đã ghi lên miệng hang hàng chữ “ JAEJAE CA CA LÀ CỦA KU HYE SUN”



Bé Jaejae cũng không nói với mọi người là công chúa nói đúng vì bé không thích công chúa, công chúa ăn hiếp bé, đánh bé và đòi chém cả nhà bé, mặc khác, bé cũng không muốn Jaejae ca ca của bé phải đi xa, đến khi công chúa được triệu đi rồi bé mới thở phào nhẹ nhỏm



_ Jaejae ah vào nhà thôi con- lão Kim nói với bé



_vâng ạ!- bé lon ton chạy vào ngôi nhà mới của mình- ôi! Nhà mới đẹp quá ông ơi!



_đúng vậy, nhờ hoàng thượng anh minh đấy- ông mỉm cười và xoa đầu bé



_con yêu hoàng thượng- bé nói lớn



_ngoan lắm- ông thơm vào hai má phúng phính của bé, râu ông cọ vào làn da non nớt của bé khiến bé nhột nhạt không chịu được mà phát ra những tràn cười khúc khích



………….



Hôm sau bé Jaejae không cùng ông lên nương trà mà ngồi nơi đầu làng mà chờ người bạn thân đã xuống núi cách đây một tuần trăng của bé về, người bạn đó tên là Bo Young, bé Bo Young nổi danh là bé gái dễ thương nhất làng, bé chơi thân với Bo Young lắm, bé còn hứa rằng sau này bé lớn lên, nhất định bé sẽ lấy Bo Young làm vợ nữa cơ



_ Jaejae ah!



Jaejae vui mừng khi nhìn thấy bóng dáng của một cô bé trạc tuổi bé chạy lại với bó hoa trắng muốt trên tay



_ Bo Young ah!- bé vội chạy lại ôm chầm lấy Bo Young



_mình nhớ bạn lắm lắm, tặng bạn nè- Bo Young tươi cười và đưa bó hoa cho Jaejae



_cám ơn Bo Young, chúng ta đi chơi nhé



_ưhm



Bé Jae muốn cho người bạn thân của mình đến thăm Jaejae ca ca của bé, nhưng Bo Young lại không chịu vào vog cô bé sợ, cái hang mà Jaejae chỉ quá nhỏ, quá tối để Bo Young có thể vào được, cô bé có vẻ sợ nhwung bé Jaejae cứ kéo vào mãi nên bé cũng đành ậm ừ



_tối quá Jaejae ah!- Bo Young thút thít



_Cố lên nào! Một chút nữa là tới rồi- bé Jae nắm lấy tay cô bé- vào trong bạn sẽ thấy, đẹp lắm lắm



Bé Jae và Bo Young cũng vào được bên trong, bé thắc mắc tại sao Joonggie của bé lại không có ở đây, nhưng bù lại bé Jae thật sự rất hãnh diện khi chỉ cho cô bé xem khối băng kia, nơi mà Jaejae ca ca của bé đang nằm ngủ, nhưng Bo Young thật sự không có hứng thú và cô bé muốn về nhà nên bé Jae có vẻ khá buồn, Jaejae tự hứa rằng, sau này sẽ làm cho Bo Young thích Jaejae ca ca của bé giống như bé vậy, hứa đấy



End chap 4



Chap 5



Thời gian thấm thoát trôi qua, mới đó mà đã mười ba năm, bé Jaejae đã lớn và rất anh tuấn, mọi người trong làng rất yêu mến bé khiến cho ông nội bé cũng thơm lây, tuy nhiên Jaejoong vẫn chỉ là một đưa bé trong thân xác người lớn mà thôi, cuộc sốn gbifnh lặng của thôn làng không khiến bé ưu sầu hay suy nghĩ về bất cứ chuyện gì, sáng lên nương trà cùng với Bo Young và Kang In, từ nhỏ đến lớn, họ là bộ ba rất hợp tính nhau, thỉnh thoảng Jaejoong có vào hang thăm Jaejae ca ca của cậu và cho Joonggie ăn, cái hang ngày xưa đã không đủ lớn để cậu vào nữa rồi, may mà Joonggie đã chỉ cho cậu một cái hang khác cũng thông vào bên trong



_ Joonggie ah! Huynh vào rồi đây này!- Jaejoong hét lớn khi cậu ôm một túi lớn vào trong hang



“gru gru gru”



Con vật vội vã chạy lại và dụi đầu vào chân cậu, Jaejoong thương nó lắm, nó giống như người bạn của cậu vậy, có chuyện gì cậu cũng nói với nó cả, thích nhất một điều là những điều cậu phiền muộn sau khi nói cho nó nghe rồi thì mọi chuyện trở nên tốt đẹp hơn. Giống như hai năm trước, bọn ác bá không biết từ đâu lại xông lên núi, cướp hết tất cả tài sản của dân làng và nô dịch dân làng nữa, nam nhân thì là nô lệ, nữ nhi thì phải phục dịch chúng, cậu đã chạy vào đây để nói với Joonggie và qua ngày hôm sau, tất cả bọn chúng đều chết không toàn thây, xác chất thành núi, dân làng mừng lắm, và đã lập đền thờ ngay cửa hang nhỏ và thờ Joonggie của cậu, nhưng họ chưa bao giờ có thể thấy dung mạo của Joonggie cả, nếu họ thấy, chắc chắn họ sẽ hoảng sợ mất



_hôm nay là ngày mùng một, cả làng được nghỉ ngơi, huyng mang một ít thức ăn cho Joonggie đây, món Joonggie thích nhất đấy



Jaejoong đặt một ít thịt, lá trà và lá nho xuống đất, cậu gói cho nó một gói thật to, tuy Bo Young không chịu đi với cậu khiến cậu khá hụt hẫn nhưng Jaejoong vẫn cảm thấy vui khi nhìn thấy con vật này



Cậu tiến lại gần quả cầu băng và nhìn vào người đang nằm ngủ bên trong nó, Jaejae ca ca của cậu vẫn thật anh tuấn, dường như thời gian không làm cho huynh ấy già đi tí nào cả, và bây giờ, Jaejoong mới biết, Jaejae huynh của cậu không phải ngủ, huynh ấy đi rồi, chắc là ra đi một cách thanh thản vì gương mặt của huynh ấy thật yên bình



_ Jaejae huynh ah! Lạnh không?- cậu đánh đánh vào khối cầu- huynh muốn ra không?



Con vật vội vã chạy lại khè lửa vào khối cầu tỏ ý muốn cứu Jaejae huynh ra ngoài, nhưng nỗ lực của nó chỉ có thể khối băng ấy tan một chút, nó đã làm điều này hàng vạn năm rồi, nhưng đây là băng ngàn năm do thượng đế đích thân bọc và ếm bùa chú vào nó khiến nó vững chắc vô cùng, không thể nào dùng lửa của nó nung chảy được



_cứng quá, đệ không làm được, đệ xin lỗi



Jaejoong buồn vì không thể cứu được vị ca ca đang nằm trong khối cầu băng này ra được và cậu đã khóc, nhưng lạ thay khi nước mắt của cậu rơi xuống, lập tức chổ tiếp xúc ấy tan đi một cách đáng kể



_WOA! JOONGGIE! NÓ TAN NÀY!- Jaejoong vui mừng



Con vật cũng vui mừng không kém, nó chạy lại cạ cạ đầu vào chân Jaejoong khiến cậu cười khúc khích



_vậy là khóc có thể làm tan băng ah? Nhưng mà huynh không khóc được nữa rồi- Jaejoong chỉ vào mắt mình- vui quá nên huynh không khóc được



Jaejoong cố gắn, cậu cố gắn nhớ đến những chuyện buồn để có thể khóc được, nhưng không thể, trong tâm trí cậu, không có chuyện gì buồn cả, nó trôi qua một cách quá êm đềm, có sóng gió nhưng nó cũng mau chóng qua đi, mãi đến tận trưa, Jaejoong vẫn không thể khóc được



_thôi, huynh về đây, ông nội không thấy huynh, ông nội sẽ lo lắng lắm, tạm biệt Joonggie nhé



Jaejoong chào con vật một cách vội vã và chui vội ra ngoài, nó tiễn cậu đến tận cửa hang và nhìn ngắm vị chủ nhân thứ hai của mình ra về




Quay trở lại hang và quỳ trước quan tài của Ngài, nó rùn mình biến thành một nam nhân khá thanh tú, đây là diện mạo mà Ngày đã ban cho nó khi nó muốn nói chuyện



_Chủ nhân! Con sẽ cố gắn, để giải thoát cho Ngài, và Ngài vẫn sẽ là vị thần quyền lực nhất trong tam giới- nó mộp đầu cung kính- nước mắt của tiểu chủ nhân đã khiến băng ngàn năm tan chảy, nhưng Tiểu chủ nhân không thể khóc được, chủ nhân ah! Con phải làm sao đây?



Sno quỳ mộp xuống chân Ngài, nó khóc, mấy ngàn năm nay, nó ít khi khóc lắm, vì nó còn nhiệm vụ bảo vệ tiểu chủ nhân và giải thoát cho Ngài, nhưng bây giờ, nó kiệt sức rồi!



_Chủ nhân ah! Làm sao mới khiến khối băng này tan chảy đây ạ? Con ngu muội, con không biết cách


…………..


Trong khi đó, tại hoàng cung của Shinki quốc, thất công chúa u sầu thở dài, nàng nhớ vị ca ca trong thạch động ngày xưa quá, nàng đã cho người họa ra những bức ảnh của ca ca đó và dán khắp phòng, lòng ngày đêm không ngừng tơ tưởng và mong ước có một ngày được trở về với người đó, có lẽ, nàng đã yêu người đó mất rồi


_HOÀNG THƯỢNG GIÁ LÂM!


Tiếng bọn nô tài vang lên khiến thất công chúa sực tỉnh, nàng vội chạy ra ngoài cúi đầu nghênh tiếp vua cha


_nhi thần khấu kiến phụ hoàn, phụ hoàn vạn tuế ạ!- nàng tinh nghịch


_miễn lễ nào- đức vua cười sản khoái


_tạ phụ hoàng


Thất công chúa vội vã chạy lại vua cha của mình, trong số các vị công chúa, nàng và đại công chúa là được vua cha yêu thương nhất, đại công chúa thì tinh thông cầm kỳ thi họa, còn nàng thì võ nghệ cao cười, hai người giống như tay trái tay phải của đức vua vậy


_sao công chúa của ta có vẻ u sầu quá vậy? kẻ nào dám ức kiếp con?- Người giả vờ nổi nóng


_phụ hoàng! Người chọc con hoài- thất công chúa nũng nịu


_vì từ ngày con đi thị sát ở núi Dong Bang đến nay đã mười mấy năm rồi, ta luôn thấy con buồn phiền, đôi khi lại nhìn trời cao mà thở dài, điều này không giống với tiểu công chúa tinh nghịch của ta tí nào cả


_phụ hoàng! Con…..con muốn xin phụ hoàng một việc, có được không?- nàng quỳ xuống



_có chuyện gì?



_nhi thần…..nhi thần mến mộ một người đã lâu, và ước mơ được gặp mặt người đó, xin phụ hoàng hạ chỉ, cho người đó nhập cung để chơi với nhi thần, được không phụ hoàng!- nàng nhìn Người một cách khẩn thiết



_hả? có phải là vị nam nhân mà con đã cho người họa ra phải không?- Người chỉ vào những bức tranh trên tường



_dạ, phụ hoàng đồng ý với con đi ạ! Con quả thật nhớ mong ca ca lắm lắm



_đúng là….nữ sanh ngoại tộc mà- Người cười lớn- thôi được, Hye Sun ah! Ta cho phép đấy



_tạ ơn phụ hoàng- nàng vội quỳ xuống- nếu con biết phụ hoàng đồng ý như vậy thì ngay khi con đi thị sát về, con đã bẩm tấu Người rồi- nàng nói hờn dỗi



_ha ha ha, thôi, ta đến thăm con một chút, ta phải đi xem tấu chương đây, ta già rồi, không biết trụ tới khi nào



_phụ hoàng yên tâm, phụ hoàng là Thiên tử, thọ ngang trời đất- nàng nhanh nhảu



_công chúa tinh nghịch ạ, con thật biết làm ta vui đẫy, ha hah a



Đức vua cười một cách sản khoái rồi khoan thai đi ra ngoài, bên trong thất công chúa Hye Sun vui mừng khôn xiết, cuối cùng, nàng sắp gặp lại người đã cướp mất trái tim nàng mười ba năm trước rồi



…………….



Thánh lệnh lập tức được đưa đến dân làng trên núi Dong Bang, dân làng rất bất ngờ vì học thật sự không biết có ai tên là Jaejae ca ca ở đây cả, mãi khi Jaejoong nói thì họ mới biết được, nhưng Jaejoong quả thật kinh ngạc, cậu không nhớ nổi tại sao thất công chúa lại biết ở núi Dong Bang có Jaejae ca ca, lúc sau, nghe kang In huynh kể lại, cậu mới nhớ ra được phần nào, thì ra đó là vị công chúa đã đòi chém cả nhà cậu, nhưng cậu không muốn Jaejae ca ca phải đi, và cậu đã không chỉ miệng hang cho quân lính khiến họ mất một ngày trời mới vào được bên trong



_KHÔNG! KHÔNG ĐƯỢC! KHÔNG ĐƯỢC MANG JAEJAE CA CA ĐI- Jaejoong hét lên và vội chạy lại khi quân lính đang cố gắn khiến khối băng có ca ca của cậu nằm bên trong đi ra ngoài- KHÔNG ĐƯỢC MÀ! JOONGGIE AH! ĐỆ ĐÂU RỒI! RA MAU! RA MAU!



Jaejoong vừa khóc vừa lao lại chổ của Jaejae ca ca, nhưng cậu bị Kang In và dân làng giữ lại, cậu gọi tên Joonggie nhưng cậu không biết rằng, hôm nay con vật không thể nào cứu chủ nhân của nó được, nó đang thay da và sức lực của nó không đủ để đứng lên hay rên một tiếng, cứ cách một vạn năm, nó lại thay da một lần, lúc đó, sức mạnh và độ nóng của nó càng tăng lên, và nó không ở đâu xa, nó nằm bên dưới khối cầu của ca ca cậu



Jaejoong nhìn quân lính mang Jaejae của cậu đi, lòng đau như cắt, tuy cậu chưa hề nói chuyện với Jaejae ca ca bao giờ nhưng đối với cậu, có một mối gắn kết vô hình nào đó giữa cậu và ca ca ấy, khi cậu vui, vị ca ca đó dường như cũng vui, khi cậu buồn, vị ca ca đó cũng buồn



_đừng buồn nữa Jaejoong ah!, là người, ai cũng có số- Kang In vỗ vai câu



_đệ sẽ nhớ ca ca lắm



_đừng buồn nữa, Jaejoong huynh ah!- Bo Young nắm chắc tay cậu



_cám ơn muội, Bo Young ah!



Jaejoong chạy lên đỉnh núi và nhìn ngắm ca ca của mình lần cuối, cậu đau lòng và hét lên



“CA CA! ĐỆ SẼ NHỚ HUYNH! ĐỆ MÃI MÃI NHỚ HUYNH”



Dưới chân núi



_A!



_Chuyện gì?- Vị tướng lãnh vội hỏi khi các binh sĩ của mình có vẻ mất thăng bằng



_dạ, hình như cái này nó động đậy thưa tướng quân!



_cái gì? Các ngươi thật hồ đồ, làm sao người chết có thể động đậy được?



Vị tướng quân đi một vòng xem xét và cho quân lính tiếp tục đi, tướng quân đã không để ý thấy bàn tay cầm kiếm của Ngài đang cử động



Enh chap 5

Chap 6


Quân lính bắt đầu mỏi mệt khi họ vừa xuống chân núi, khối cầu quá nặng, đường lại dốc nên sức lực họ bị tiêu hao quá nhanh, xem ra, mọi người phải nghỉ lại ở đây một đêm



Tối đêm đó



_ này huynh đài, người trong này có cái gì mà thất công chúa tương tư như thế chứ?



_tôi không biết, nhưng huynh nhìn xem, y phục người này sang trọng, binh khí lại kỳ lạ và tất cả đều có màu đỏ, trông rất sang trọng, tôi nghĩ, lúc sinh thời, người này phải thật giàu có, tiếc rằng……



_băng này không biết lấy từ đâu mà rắn chắc khôn lường, trời hạn hanh khô mà vẫn không tan đấy



_ừ….đúng là…..



Quân lính ngồi xoay vòng nói chuyện với nhau để chống chọi với cơn buồn ngủ kéo đến, họ bàn về đủ thứ chuyện trên đời, và trong đó, có câu chuyện về vị thần lửa cao quý nhất- Liệt Hỏa



_ông ấy đã chết mấy vạn năm rồi mà, bây giờ tìm gì?



_ông ta không chết đâu, ông ta tự moi tim ra đấy



_vậy là chết rồi còn gì, không có tim, làm sao sống?



_vì ông ta đã sức cùng lực kiệt sau nhiều ngày đêm tử chiến với tam giới, ông ấy đã tự lấy tim mình ra và giao cho Hỏa Kỳ Lân đam cất giữ, trái tim đó chính là viên hồng ngọc đấy, tương truyền ai có được trái tim của Liệt Hỏa thì sẽ sai khiến được ông ấy, trở thành bá chủ



_hèn chi, từ đời ông cố nội tôi, đã có những cuộc truy tìm hồng ngọc



_nhưng đến bây giờ…..vẫn chưa thể tìm ra



_ôi dào! Tôi hy vọng rằng mãi mãi không tìm ra, nhân giang sẽ sóng gió lắm nếu ông ấy sống lại đấy



_đúng rồi, nghe nói Liệt Hỏa là kẻ mạnh và tàn ác nhất trong tam giới, nếu ông ấy sống lại….ôi……tôi nghĩ rằng….tôi không thề về quê lấy vợ rồi



“crack”



“crack”



_này! Huynh nghe gì không?



_nghe gì?



_im lặng nào, nghe rõ nhé



“crack”



_nghe không?



_ôi dào, chỉ là mấy cái cây mục nát thôi mà, ở đây không một bóng người, chỉ có chúng ta với cái xác khô này, làm gì mà sợ chứ



“crack”



_không! Không phải đâu, là tiếng gì đó, ghê lắm lắm



“CRACK”



Tướng quân và binh lính hoảng loạn cầm lấy vũ khí khi tảng băng nứt ra, bầu trời sấm chớp bủa vây, mưa giông kéo về khiến binh lính càng thêm hoảng loạn



_CHUYỆN GÌ XẢY RA VẬY!- binh lính hoảng loạn nhìn nhau



_BÌNH TĨNH! TẤT CẢ BÌNH TĨNH!- Tướng quân hô to đồng thời xem xét cỗ quan tài bằng băng này, ông phát hiện ra một vết nứt bắt nguồn từ lỗ hổng nhỏ phía trên bàn tay cầm kiếm của Ngài



“CRACK”



Vết nứt của khối băng càng lúc càng dài và nó có dấu hiệu tách ra làm hai, vị tướng quân có cảm giác bất an, ông liền ngồi xuống niệm chú truyền khẩu đến quốc sư Lee- vị chiêm tinh tài ba và cũng là thầy của thất công chúa đồng thời ông dán một lá phép vào vết nứt của khối băng, lập tức, mưa ngừng rơi, gió ngừng thôi, sấm chơp ngừng hẳn, bầu trời lại trở về với vẻ vốn có của nó



Tĩnh lặng



ở Kinh thành, quốc sư giật mình thức dậy khi nghe vang đâu đó một lời kêu cứu, ông vội thắp đèn và nhìn lên trời



-lại là phía Bắc, nơi ấy có thần thánh gì, sao lại sóng gió chẳng yên



Ông lắc đầu, chợt ông khựng lại, ngôi sao mà 30 năm nay ông nghiên cứu, không tỏa sáng cũng không lu mờ, ngôi sao tượng trưng cho vị thần mạnh nhất tam giới- Liệt Hỏa bổng dưng phát sát một cách mạnh mẽ, sáng hơn cả thần mặt trăng, phải chăng Ngài đã tỉnh lại



_không thể có chuyện này xảy ra được, chỉ khi nào trái tim Ngài khóc, Ngài mới có thể tỉnh lại được, nhưng trái tim Ngài vẫn chưa được tìm ra, sao lại phát sáng một cách kỳ lạ?



“QUỐC SƯ! QUỐC SƯ! THẦN LÀ MOONSOO- LÃNH CHỈ MỜI JAEJAE CA CA- NGƯỜI THẤT CÔNG CHÚA MUỐN GẶP VỀ CUNG, GIỮA ĐƯỜNG BỊ NẠN KHÓ ĐOÁN, TRÊN QUAN TÀI XUẤT HIỆN VẾT NỨT, GIÓ MƯA SẤM CHỚP VANG TRỜI, BÁO RẰNG CÓ ĐIỀM KHÔNG LÀNH, THẦN ĐÃ PHONG ẤN NHƯNG SỨC HÈN LỰC MỌN, KHÔNG BIẾT CÓ THỂ CẦM CỰ ĐẾN BAO GIỜ? MONG QUỐC SƯ CHỈ CHO CÁCH THOÁT!”



Gió mang âm khẩu của tướng quân Moonsoo đến tai, quốc sư đã biết vì sao ngôi sao đó lại sáng rực rỡ như thế, điều ông lo sợ đã đến rồi, Liệt Hỏa đang thức dậy, chứng tỏ, trên núi Dong Bang….có trái tim của Ngài ở đó



“TƯỚNG QUÂN MOONSOO, TA ĐÃ NGHE QUA, NGƯƠI HÃY NIỆM CHÚ TRƯỜNG SANH, PHONG ẤN BỐN GÓC QUAN TÀI BẰNG MÁU CỦA MÌNH VÀ ĐIỂM CHẤM HOA LÊN LỚP BẮNG GIỮA TRÁN CỦA NGƯỜI ĐÓ, NÓ SẼ GIÚP NGƯƠI AN TOÀN TRONG BA NGÀY, HÃY MAU VỀ SỚM!”



Tướng quân Monnsoo mỉm cười khi nhận được truyền khẩu của quốc sư, ông vội làm theo, ngay lập tức có hiệu nghiệm, cổ quan tài phát ra thứ ánh sáng xanh dịu nhẹ khiến cho ông an tâm được phần nào



_chuyện gì xảy ra vậy tướng quân?



_ta cũng không biết, nhưng người nằm trong đây……- ông thở dài- ta không chắc, nhưng người này…..toát lên vẻ nguy hiểm



Từ hoàng cung đi đến núi Dong Bang, quân lính chỉ mất sáu canh giờ là tới nhưng khi trở về, họ phải mất hai ngày hai đêm mới đến được hoàng cung, và mỗi buổi tối, vết nứt càng lúc càng kéo dài ra, những lá bùa chú mà vị tướng quân đó phong ấn lên cũng không đủ sức kiềm hãm nó lại, có cái gì đó, nguy hiểm, từ con người đang nằm yên trong khối băng này



_Hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!



_bình thân



_tạ hoàng thượng



_Moonsoo! Trọng trách ta giao cho ngươi, ngươi đã hoàn thành chưa?



_tâu hoàng thượng, thần lãnh chỉ mời vị ca ca từ núi Dong Bang nay đã trở về ạ



_sao! Đã về đến nơi rồi ah? Vậy thì người đó đâu?- thất công chúa vội vã chạy vào, mấy hôm nay, nàng đứng ngồi không yên, mong sao cho ngày qua đêm tàn để sớm gặp lại người mình thương mến




_thưa! Người đó đang ở bên ngoài ạ



Thất công chúa vội vã chạy ra, Ngài đang nằm bình yên bên ngoài điện ngọc nhưng lại phát sáng chói lóa, thất công chúa không kềm được vui sướng vội chạy lại ôm chầm alasy tảng băng





_ Jaejae ca ca ah! Ta nhớ huynh lắm, đã mười ba năm trôi qua, nhưng ta không thể quên được huynh, huynh còn nhớ ta không?- nàng thút thít



_hoàng nhi, để ta xem dung mạo của người này xem- đức vua mỉm cười đi lại- để ta xem người này như thế nào mà khiến hoàng nhi của ta ngày đêm tơ tưởng



Đức vua nhìn vào trong, người trong đấy…..tuy đã chết nhưng vẫn toát lên vẻ uy nghiêm thần võ, thân người cao khỏe, gương mặt lại có bá khí, vũ khí trên hai tay cũng thật kỳ lạ nhưng tất cả của người đó khiến đức vua cảm thấy thật nguy hiểm



_QUỐC SƯ CẦU KIẾN



Vị quốc sư vội đi vào khi nghe tin tướng quân Moonsoo đã trở về cùng cỗ quan tài, ông muốn được tận mắt nhìn thất vị thần hùng mạnh và tàn ác này



_thần! Lee Soman! Khấu kiến hoàng thượng, hoàng thượng vạn tuế!- ông quỳ hành lễ



_được rồi! quốc sư miễn lễ



_tạ hoàn thượng- ông đứng lên và nhìn vào cỗ quan tài- đây có phải là vị ca ca mà thất công chúa ngày nhớ đêm mong?



_vâng! Là huynh ấy đấy sư phụ ah!- thất công chúa vui mừng



_thần có thể diện kiến vị ca ca này không ạ?



_được chứ, sư phụ ah! Hãy lại đây



Quốc sư từ tốn bước lại, nhưng ông vội lùi ra ngay, đúng là Ngài rồi, đích thị là Liệt Hỏa, tương truyền Liệt Hỏa là thần lửa hùng mạnh, Ngài yêu thích màu đỏ của lửa và máu hòa trộn vào nhau, nên y phục và tất cả những gì của Ngài đều có màu này, ngay cả Hỏa Kỳ Lân bên cạnh hầu Ngài cũng như thế, y phục của người này mang một màu đỏ của máu và lửa, vũ khí trên tay là trường thương và huyết kiếm, mắt nhắm nghiền nhưng vẫn tỏa ra thứ bá khí đáng sợ, đúng là Ngài rồi



_phụ hoàng ah! Phụ hoàng cho phép con mang Jaejae ca ca về Thất Cung nhé, con muốn được bên cạnh ca ca



_nhưng đây là một người đã chết, mang vào cung là không may rồi, nay lại để vào Thất Cung, có ổn không?- Hoàng đế lắc đầu



_xin hoàng thượng yên tâm, có thần trông coi, sẽ không sao đâu ạ- quốc sư lên tiếng



_nhưng mà…..- Hoàng thượng vẫn phân vân



_phụ hoàng ah! Con xin phụ hoàng đấy, cho con mang Jaejae ca ca về cung đi mà, phụ hoàng ah!



Nhìn thấy cô công chá nhỏ của mình nũng nịu như thế, đức vua thật không thể từ chối, trong số bảy đứa con gái, ông thương yêu nhất có lẽ là đại công chúa Nara và thất công chúa Hye Sun


_thôi được rồi- ông cười hiền



_vâng! Đội ơn phụ hoàng!- thất công chúa vui mừng khấu tạ- thần nhi xin phép được hồi cung ạ



Nàng mỉm cười và ra lệnh đưa quan tài băng đó trở về Thất Cung của mình, nhìn theo bóng dáng con mình, đúc vua thật không thể hiểu nổi, bao nhiêu người sống sờ sờ ra đó, vương tôn công tử không ít, anh hùng hào kiệt cũng không thiếu, sao công chúa nhỏ của Người lại thích một người đã chết cơ chứ? Mong rằng chuyện này chỉ là vui thú nhất thời của công chúa nhỏ mà thôi



_bẩm Hoàng thượng! có Đại công chúa cầu kiến ạ



_được rồi, cho vào



_vâng ạ! TRUYỀN ĐẠI CÔNG CHÚA



Bước vào chánh điện là vị công chúa tài sắc vẹn toàn mà hoàng thượng thương yêu hết mực, nàng là con gái của tỉ tỉ Người, không may, mẹ lâm bạo bệnh, cha lại tử trận nơi sa trường nên được Hoàng thượng nhận làm con gái, bản tính nàng hiền lành, trong ngoài cung đều yêu mến, nàng lại sở hữu một sắc đẹp chim sa cá lặn khiến cho bao vươn tôn phải chao đảo



_Thần nhi bái kiến phụ hoàng



_miễn lễ! lúc chỉ có ta và con, con không cần phải theo phép tắc như thế



_nhưng lễ nghĩa đạ dạy, phận làm con không dám lơ là



Hoàng thượng gật đầu vừa ý, ông có bảy cô công chúa, nhưng nổi bậc nhất là hai người này, một người trầm tĩnh lễ độ, một người hoạt bát vui vẻ, tuy không có thái tử nói dõi nhưng Người lại thật hãnh diện nếu trao đất nước cho phò mã của hai cô công cháu này vì Người chắc chắn, họ sẽ phải thật tài giỏi mới được lọt vào mắt xanh của họ



_nhi thần nghe bọn nô tài kháo nhau rằng Thất muội mang một nam nhân đã chết vào hoàng cung ạ?



_đúng vậy, người đó tuy đã chết mười mấy năm nhưng xác không tan, thân không mục, khối băng đóng làm quan tài lại không tan chảy trước nắng mặt trời, quả thật là điều kỳ lạ



_tự cổ chí kim, nhân gian có lưu truyền rằng, phàm người nào đã chết nhưng thân xác không mục rửa thì họ có oan tình hay chưa làm xong điều mình muốn, lâu dần sẽ hóa thành cương thi, gây họa cho nhân giang, nhi thần thiết nghĩ, phụ hoàng nên hạ lệnh hỏa thiêu vị đó



Lời của đại công chúa nghe qua cũng có lý nhưng bây giờ thất công chúa đã lỡ yêu thích vị đó, nếu làm gay quá thì nàng sẽ không vui, với lại, từ trước đến nay, Hye Sun và Na Ra như nước với lửa, một nhu một cương khó hòa hợp, nếu nghe theo lời Na Ra thì quan hệ giữa hai người càng thêm căng thẳng, ông không thể để họ đối đâu nhau mãi như thế được



Ý con cũng rất hay, nhưng bây giờ, Thất nhi đang rất vui vẻ khi người nó thương mến trở về, nhưng ta nghĩ rằng tình cảm này sẽ tòn tại không lâu vì Thất nhi là đứa mau chán, lúc đó, ta sẽ nhờ quốc sư lập đàng làm phép, siêu thoát cho người đó



_Phụ hoàng thật anh minh- nàng mỉm cười



_con có muốn đến xem người đó không Na Ra?



_vâng! Nhi thần sẽ đến ngay ạ



Na Ra hành lễ trước khi đi ra ngoài, nàng bước nhẹ nhàng đến Thất cung, quả thật, nàng không muốn phải đến đây, xưa nay, Thất công chúa và nàng như nước với lửa, nàng thì tính sách lược để vẹn đôi đường trong khi Thất công chúa chỉ muốn đánh nhanh rút gọn, đã bao lần hoàng thượng giảng hòa nhưng hôm trước hôm sao vẫn vậy. hôm nay đến xem, không biết sẽ xảy ra chuyện gì, nhưng nàng cũng tò mò, không biết vị đó ra sao mà khiến cho một người khó tính như Hye Sun lại say đắm đến thế



Vào trong Thất cung, nàng đã thấy em gái mfinh đang ngồi trên giường Ngọc mà nhìn và cỗ quan tài ấy, đôi lúc nàng lại mỉm cười ngu ngơ khiến cho Na Ra càng thấy tò mò hơn



_ Thất muội!- Na Ra lên tiếng- ta vào được chứ?



_ah! Đại tỉ! mời tỉ vào



Na Ra hơi ngạc nhiên vì thái độ niềm nở của Hye Sun, mọi ngày, sẽ rất khó khăn nếu nàng muốn bước vào Thất cung, hôm nay lại vui vẻ tiếp đón, có lẽ thất muội của nàng đang vui lắm



_ta nghe phụ hoàng nói rằng muội đã mời được vị ca ca của mười ba năm trước về cung ah?



_đúng vậy, tỉ lại đây



Hye Sun vui vẻ kéo Na Ra đi lại và…..




Trên đời này có người uy nghiêm đến như thế sao?



Có người toát ra bá khí mạnh mẽ như thế mặc dù đã chết sao?



Không thể tin được



Trong người ấy cứ như đang ngủ vậy



_tỉ thấy sao? Jaejae ca ca rất anh tuấn phải không?



Anh tuấn ư? Đúng, huynh ấy rất anh tuấn, Na Ra thấy tim mình đập ngày càng nhanh, không phải chứ? Chẳng lẽ nàng lại phải lòng một nam nhân đã chết ư? Không thể nào, không thể nào



Na Ra hơi tái mặt khi ý nghĩ nàng phải lòng vị nam nhân này lướt qua trong đầu, nag vội đứng lên và lấy lại vẻ bình tĩnh vốn có của mình



_ah! Huynh ấy tên là Jaejae ah?



_đúng vậy, huynh ấy tên là Jaejae ca ca đó, huynh ấy thật anh tuấn và thật mạnh mẽ, nhưng tiết rằng…..



Na Ra cúi đầu, nàng cũng cảm thấy tiếc nuối cho vị anh hùng yểu mạnh



Trong khi đó, tại ngôi làng trồng trà ở núi Dong Bang, từ lúc vị ca ca nằm bên trong núi được đưa đi thì mưa thuận gió hòa, mọi người đều vui vẻ, duy chỉ có Jaejoong là u sầu ũ rũ, sáng cậu lên nương hái trà, trưa lại vào hang của ca ca, cậu nhớ ca ca lắm, bây giờ, mỗi khi cậu buồn, ca ca không nghe nữa rồi, cả Joonggie cũng mất dạng khiến cậu càng buồn thêm


_hơ……- cậu thở dài- buồn quá



“gru”



Jaejoong giật mình khi nghe tiến gru quen thuộc đó, cậu vội ngẩn đầu lên và vui mừng khi Joonggie đang đứng đối diện cậu



_Joonggie! Huynh tưởng đệ không ở đây nữa chứ- cậu ôm lấy con vật- Jaejae ca ca bị đưa đi vào hoàng cung rồi, hoàng thượng triệu vào đấy, buồn quá



_gru!



Con vật rùn mình và xốc Jaejoong lên lưng mình, nó bay lên đỉnh núi và gầm lớn khiến cho cả ngôi làng giật mình



_JAEJOONG! JAEJOONG AH!- Kang In hét lên khi nhìn thấy Jaejoong trên núi cùng với con vật thật đáng sợ



_JAEJOONG HUYNH! JAEJOONG HUYNH!- Bo Young hoảng sợ



_ÔNG NỘI AH! CỨU CON VỚI!



Mặc cho Jaejoong la hét, con vật phóng ngang qua dân làng, nó chạy lại căn nhà nhỏ của Jaejoong và thi lễ với ông nội cậu khiến cả hai đều bất ngờ, nhưng chưa kịp nói câu nào, nó đã bay mất khiến Jaejoong vô cùn hoảng sợ



_Á! JOONGGIE AH! ĐỆ ĐƯA HUYNH ĐI ĐÂU VẬY? AAAAAAAAAAAAA!!!!!!!!!!!!!!
end chap 6
Về Đầu Trang Go down
http://cassvn.fare-forum.net
KunnyBabe
Newbie
Newbie
KunnyBabe


Tổng số bài gửi : 18
Thank : 0
Join date : 24/09/2010
Age : 27
Đến từ : một nơi nào đó trên thiên đường =))))

[Longfic]CHIẾN THẦN Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Longfic]CHIẾN THẦN   [Longfic]CHIẾN THẦN Empty2010-10-18, 1:19 pm

Fic này đã complete rồi nhưng sao ở đây chưa post hết vậy???

Thế mà đã chuyển vào complete fic Crying or Very sad
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content





[Longfic]CHIẾN THẦN Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Longfic]CHIẾN THẦN   [Longfic]CHIẾN THẦN Empty

Về Đầu Trang Go down
 
[Longfic]CHIẾN THẦN
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» [15/10/2010] [News] SM và 3 anh đã bước vào trận chiến pháp lý đầy cam go
» [6.10.10][Trans] 10,000 ghế cho Showcase đầu tiên của JYJ bán ra trong 15phút "CUỘC CHIẾN TRANH VÉ"
» [16/10/10][News] JYJ-Yunho-Changmin, 5 thành viên của ‘TVXQ’ là những người chiến thắng

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
 :: fanfic :: Complete fic-
Chuyển đến